"Được!" Cửu thúc khẽ gật đầu nói.
Hai người cứ vậy giao thủ ngay trước mặt Xích Hoàng, nói là hai người giao lưu học hỏi võ thuật với nhau, nhưng phương hướng công kích của hai bên lại hướng đến Xích Hoàng mà đánh qua.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Mỗi một lần trọng thương, đối diện với sự sai lầm của hai cường giả luyện linh cảnh, vô luận ông có tránh né thế nào, ông cũng bị ngộ thương.
Ông cũng không biết bản thân nôn hết bao nhiêu máu rồi, thế nhưng hai ngươi càng đánh càng hăng say, càng có lực.
Sở Cẩn Chi và Cửu thúc cũng mượn cơ hội lần này, do thám thực lực của đối phương.
Mắt thấy Xích Hoàng thật sự sắp không được nữa rồi, Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, thất thúc, các người quá không cẩn thận rồi, giao lưu học hỏi với nhau mà thôi, lại đem Xích Hoàng ngộ thương rồi, khiến cho Xích Hoàng thương nặng như vậy, ngươi sao không tránh xa một chút?"
Khóe miệng mọi người điên cuồng giật, lần đầu cảm thấy cửu tiểu thư vô lại như vậy, không.. khục khục khục! Nên nói là nghịch ngợm!
Xích Hoàng lúc này đã bị tức đến nội thương rồi, ông chẳng lẽ không muốn né tránh sao? Ngươi có cho ta cơ hội né tránh sao?
Sở Cửu Ca vẫy ngự y tới nói: "Ngự y, Xích Hoàng trọng thương rồi, các ngươi mau mau kiểm tra cho ông ta đi, đừng để cho ông ta chết đó."
Ngự y kiểm tra xong thương thế của Xích Hoàng, mồ hôi lạnh tuôn liên miên.
"Cửu tiểu thư, thuộc hạ vô năng, thương thế này của bệ hạ chúng tôi e rằng trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776508/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.