Chương trước
Chương sau
Tử Kha hoàng tử dự định đem Sở Tuyền Nguyệt dâng cho Tử Hoàng, bởi vì mẫu nữ hai người một thân cốt khí sao có thể đáp ứng, cho nên hai người bọn họ liền hợp tác vói nhau nghĩ đủ mọi cách tính kế người ta.
Tử Kha và Lâm gia hợp tác, sắp xếp mai phục bắt đi Sở gia chủ.
Sở gia chủ bị phong bế linh lực giam lỏng trong Thanh Loan cung, đây đương nhiên cũng là được sự cho phép của Xích Hoàng.
Vô số lần cho người lẻn vào Sở gia muốn bắt đi Sở Cửu Ca, thậm chí khiêu khích người trong Sở gia đoạt quyền, ủng hộ Lâm gia đánh vào Sở gia hủy đi Sở gia..
Tất cả bọn họ đều ngẩn ra, bệ hạ của bọn họ lại là một tên vô lại như vậy.
Thân là vua một nước không những không bảo vệ người của nước mình, mà còn bám víu hoàng tử của nước khác tính kế người của nước mình.
Thất vọng!
Bọn họ đối với quốc quân này cực kỳ thất vọng!
Lâm gia bị diệt đó là do họ tự chuốc lấy!
Dưới sự ép bức thống khổ đó, Tử Kha hoàng tử cũng đem những suy nghĩ đen tối đó nói ra hết.
Mọi người nghĩ rằng một người trong mắt không có ai như vậy, tự đại máu lạnh Tử Kha hoàng tử nên bị lôi ra loạn đao chém chết.
Hoàng tử đại quốc Tử Linh Quốc căn bản không đem người của Xích Linh Quốc của họ xem là người, lại dám không từ thủ đoạn cường thế đoạt nữ nhân.
Phút chốc, đáy mắt của Tử Kha hoàng tử đang thống khổ đến không bằng chết lóe qua hàn quang.
Hắn đột nhiên bạo phát, trên người bị một đạo ánh sáng tím bao trùm lại.
"Sở Cửu Ca, rất tốt rất tốt! Lại dám ép bổn hoàng tử đến nước này!"
Thực lực hiện giờ của Tử Kha hoàng tử rất mạnh, chí ít đạt đến thực lực luyện linh cảnh tam trọng, đột phá cả một cấp bậc lớn.
Trên người hoàng tử đại quốc đương nhiên sẽ có một hai kiện bảo bối bảo mệnh, có thể sử dụng trong thời khắc quan trọng.
Mọi người nghĩ rằng Tử Kha hoàng tử là chuẩn bị xông đến Sở Cửu Ca, đối phó Sở Cửu Ca báo thù cho bản thân.
Lại không ngờ rằng, hắn xông đến lại là người trông phi thường hư nhược Dung Vương điện hạ.
"Dung Vương điện hạ!"
"Điện hạ!"
Mọi người đại kinh thất sắc.
Thân thể của Dung Vương điện hạ quá hư nhược đi, một khi bị lực lượng của luyện linh cảnh tam trọng đánh phải, e rằng chết ngay tức khắc!
Tử Kha cười nói: "Ha ha ha! Sở Cửu Ca, ngươi dám hành hạ ta, ta liền hủy đi vị hôn phu bệnh tật này của ngươi! Ta xem ta giết đi hắn, ngươi có gan giết ta báo thù cho hắn hay không! Ha ha ha!"
Mọi người đều phi thường khẩn trương, nhưng mà bọn họ phát hiện sắc mặt của Sở Cửu Ca cực kỳ bình tĩnh, một chút hoảng loạn cũng không có.
Mọi người ngây ra, cửu tiểu thư một chút cũng không lo cho an nguy của Dung Vương điện hạ sao? Chẳng lẽ cửu tiểu thư đối với Dung Vương điện hạ không chút thành ý.
Xích Hoàng cũng cười rồi, nhìn đi nhìn đi! Quả nhiên tiểu nha đầu Sở Cửu Ca này âm hiểm, dẫn theo Dung Uyên đến đây chính là muốn tranh thủ hỗn loạn để cho Dung Uyên bị chút ngoài ý muốn, chết đi!
Thật ra lúc này Sở Cửu Ca dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn Tử Kha! Sử dụng thủ đoạn bảo mệnh thoát khỏi giam cầm, công kích ai không tốt lại đi công kích Dung yêu nghiệt, quả là tự tìm đường chết!
"Sở Cửu Ca, ngươi đây là ánh mắt gì!" Tử Kha cũng phát hiện có điều không đúng.
Đôi mắt tử thủy tinh của Dung Uyên lóe qua hàn quang, hắn lạnh nhạt nói: "Ta với Cửu nhi tâm linh tương thông, ngươi muốn biết ta nói cho ngươi biết là được! Nàng đang nói, ngươi là một tên ngốc!"
Lực lượng khủng bố trực tiếp đem Tử Kha bao trùm lại, thân thể của Tử Kha run bần bật, thực lực của tên bệnh tật này rất mạnh.
"Uỳnh!" Dung Uyên nhẹ nhàng vẫy tay, Tử Kha hoàng tử trực tiếp bay ra ngoài, đập vào cột trụ trong đại điện.
Hắn khó tin nhìn bóng dáng của tên gầy guộc ốm yếu đó, chấn kinh nói: "Sao có thể?"
Hắn vẫn luôn xem thường tên bệnh tật ngoại trừ có một khuôn mặt đẹp, chẳng được tích sự gì, không còn sống được bao lâu này, lại có thực lực đáng sợ như vậy.
"Phụt phụt phụt!" Hắn phun ra một ngụm máu tươi, rơi từ trên cột xuống, sau đó lăn từ trên bậc thang bạch ngọc trong đại điện xuống dưới, một đường máu tươi chảy dài theo các bậc thang đổ xuống.
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Không đáng một kích!"
Sở Cửu Ca biết là Dung Uyên đã khắc chế lực đạo của mình rồi, nếu không Tử Kha e rằng sẽ ngay lập tức đứt hơi.
Tất cả mọi người ngẩn ra, bọn họ đây là xuất hiện ảo giác rồi sao!
Bọn họ vẫn luôn cho rằng một tên bệnh tật là Dung Vương điện hạ, thực lực lại đáng sợ như vậy, e rằng cả Xích Linh Quốc này không ai bì được!
Chẳng trách Sở tiểu thư một chút cũng không lo lắng, không phải là không yêu Dung Vương điện hạ, mà là người ta biết Dung Vương điện hạ siêu cấp lợi hại, vậy thì Tử Kha hoàng tử đó quả là có hành vị tự tìm đường chết mà!
Người của Xích Linh Quân cũng phi thường tự hào, điện hạ lại có thực lực như vậy!
Xích Hoàng cũng kinh ngạc đến đơ cả ra, ông mềm nhũn nằm trên mặt đất, giống như là ngày đầu nhìn thấy Dung Uyên vậy.
"Ngươi.. ngươi vẫn luôn lừa ta, ngươi là đang giả bệnh, Dung Uyên ngươi tâm kế quá sâu đi! Ngươi giả bộ lâu như vậy, chính là muốn giành hoàng vị của ta!" Xích Hoàng giận dữ nói.
Ông bị lừa nhiều năm như vậy, đáng ghét!
Hắn nói với Cửu Ca: "Cửu nhi, tiếp đến là đến lượt ta rồi, được không?"
Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Không thành vấn đề!"
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Mặc Nhất!"
Mặc Nhất xuất hiện, tiếp đến hắn ở trước mặt mọi người đọc ra một phần ghi chú.
Phần ghi chú đó chính là sau khi Kiêu Vương qua đời, Xích Hoàng ở thời điểm nào tiến hành ám sát, hạ độc, các loại tính kế Dung Uyên..
Ngày nào, lúc nào, thời gian nào đều ghi chú một cách rõ ràng chi tiết.
Mọi người đều khó lòng tin tưởng, đây.. sao lại như vậy?
Mọi người đều nói Xích Hoàng thương yêu Dung Vương điện hạ, Dung Vương điện hạ trong lòng bệ hạ còn quan trọng hơn so với thái tử.
Bây giờ tất cả bị vạch trần, mới phát hiện sủng ái của bệ hạ đều là giả cả.
Những sủng ái này bên trong đều mang đầy thạch tín chí mạng! Ai muốn thì ai chết sớm.
Xích Hoàng ngay khi Dung Vương điện hạ còn nhỏ như vậy đã tính kế hắn, cũng không biết Dung Vương điện hạ sao có thể sống đến ngày hôm nay.
"Ngươi.. sao có thể? Ngươi sao có thể toàn bộ đều biết cả?" Xích Hoàng kinh ngạc nói.
Dung Uyên nói: "Bổn vương toàn bộ đều biết cả, toàn bộ đều cho người ghi chép lại, tránh cho đến lúc đó ngươi lại nói bổn vương là sói mắt trắng vong ân bội nghĩa. Ta hôm nay với Cửu nhi đến đối phó ngươi, đó chính là đến tính tổng nợ đó."
Dung Uyên chuẩn bị rất nhiều loại độc, những loại độc này Xích Hoàng rất quen thuộc! Đều là ông hạ qua cả, chẳng lẽ Dung Uyên muốn cho ông sử dụng, ông sợ đến run bần bật.
Dung Uyên nói: "Đây là phiên bản mạnh hơn của mỗi loại độc mà người đã hạ cho ta, ngươi là muốn toàn bộ đều ăn vào hay là chọn ra vài loại!"
"Đừng! Đừng! Uyên nhi con tha cho ta đi! Hoặc là một dao giết chết ta, ta.. ta không muốn sống không bằng chết như vậy." Vị hoàng đế bệ hạ của Xích Linh Quốc này trực tiếp bị Dung Uyên lạnh lùng dọa sợ rồi.
Nay đối với ông mà nói, Dung Uyên và Sở Cửu Ca hai người này quả thật là ma quỷ.
Ông lúc trước là bị điên thế nào mà cử hành một trận tỷ võ chiêu thân, khiến cho hai tên ma quỷ này hợp lại với nhau, trở thành một cặp!
Ông bây giờ hối hận cũng không kịp!
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Ngươi không có lựa chọn khác!"
Hắn hỏi: "Cửu nhi, nếu như ông ta ăn hết toàn bộ độc dược, nàng có thể đảm bảo ông ta không chết không? Nếu như ông ta chết rồi, sẽ có chút phiền phức."
Hắn đáp ứng đem mạng của Xích Hoàng giao cho Xích Kiêu xử trí, nếu như không cẩn thận làm chết ông ta, Xích Kiêu tuyệt đối không biết sẽ ai oán đến thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.