Đã giải quyết?
Với ý này, vậy thật sự đã xảy ra chuyện lớn gì rồi?
Nhưng mặc kệ bọn họ nói bóng nói gió, Vệ Giới vẫn mặt đơ, một câu nói nhảm cũng không muốn nói.
Quan tâm đến chuyện khác với mấy người kia, huynh muội Linh gia càng thêm lo lắng cho muội muội của mình.
“Diên Nhi nhà ta không sao chứ?”
Vệ Giới hững hờ gặm thịt trong tay, mí mắt cũng không nhấc: “Nàng ta? Hiện tại nàng ta sống rất thoải mái ấy!”
Linh Vận nháy mắt mấy cái. Thoải mái? Tình huống gì thế này? Tại sao nghe mấy từ này lại có mùi không đúng?
Cả Linh Dực cũng cũng buồn bực với lời nói thâm ý này. Khi hai huynh muội muốn tiến một bước hỏi thăm, Vệ Giới lại đột nhiên đứng người lên, hờ hững liếc mắt một vòng: “Trong nửa tháng, nhất định phải kết thúc.”
Vứt lại câu này, hắn quay người vào trong rừng, không để ý đến tâm tình người khác như thế nào.
“Ta không nghe lầm chứ? Nửa tháng? Thời gian có phải quá gấp không? Này, ngươi đừng đi, giải thích rõ ràng đã. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào, tại sao phải trong vòng nửa tháng chứ?”
Nhưng trả lời bọn họ lại hoàn toàn yên tĩnh.
“Các ngươi còn thiếu bao nhiêu tinh hạch?”
Lúc trước thời điểm họ vào khu rừng này đã bị quy định. Mỗi người một trăm viên tinh hạch, không hạn chế đẳng cấp.
Mặc dù không hạn chế đẳng cấp, nhưng đối với đám người tu luyện ở đại lục Tứ Phương, loại khiêu chiến này không hề dễ dàng.
Thú trong này, mỗi con đều giống như thành tinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125437/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.