Edit: ZiNgọc Khóa bỗng nhiên nhìn Quân MộKhuynh, sắc mặt càng lúc càng kém, bây giờ có nhảy xuống sông Hoàng Hàcũng khó mà rửa sạch tội, thú triều buông xuống, trên người đồ đệ củaLong Thiên đại nhân lại bị vẩy ma cỏ phấn đặc biệt của nhà hắn, LongThiên lại gọi hắn, nhất định là ngửi ra được đây là thuốc của Ngọc gia,Ngọc Khóa trong lòng tuôn ra một cỗ hàn ý xông thẳng lên trán.
Người Mạc gia thấy Ngọc Khóa không nóigì, đi tới gần: “Ma cỏ phấn!” Mạc Lưu nghi ngờ nhìn Ngọc Khóa, tronglòng có vài phần khiếp sợ.
“Ma cỏ phấn!” Người trên yến hội ồ lên,thú triều đột kích, đem ma cỏ phấn tát vào trên người, đây không phải là muốn lấy mạng người sao?
Ngọc Khóa chỉ cảm thấy đầu nặng nghìncân, toàn thân vô lực, chẳng những là ma cỏ phấn mà còn là ma cỏ phấnđặc chế của Ngọc gia, tại sao có thể như vậy?
Long Thiên ‘phẫn nộ’ trừng Ngọc Khóa,môi nở ra một nụ cười quỷ dị: “Mùi vị này chắc hẳn Ngọc trưởng trấn đặcbiệt quen thuộc đi?” Có thể không quen thuộc sao? Hắn chỉ có một chútxíu đó, bất quá một chút ma cỏ phấn đổi một đệ tử thiên tài, đáng giá a!
Ánh mắt mọi người lập tức rớt xuống trên người Ngọc Khóa, những người có mặt ở đây đêm nay đều là những nhân vật quan trọng, sự tình ma cỏ phấn này trong lòng cũng có chút sáng tỏ, aicũng biết, chỉ có ma cỏ phấn đặc biệt của Ngọc gia mới mang theo hươngvị nhàn nhạt.
Ngọc Phác sắc mặt cứng đờ nhìn về phíaLôi Tố, thân thể bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098823/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.