"Phu nhân, muội cho tuyển thêm thợ làm trang sức, nhưng mà đã đủ người rồi họ vẫn không chịu đi" Thất Nguyệt lúng túng giải thích, có vẻ cô ta cũng đang sợ
"Bà chủ, bà nói xem chuyện này là thế nào?"
Một người định tiến lại chỗ Tôn Từ Y liền bị kiếm của Trương Từ Hiểu ngăn lại:
"Nếu có ý gây rối ngục giam Hoàng Vệ Quân sẵn lòng mở cửa cho các ngươi"
"Này, đừng tưởng là Tướng quân thì ta sẽ sợ các ngươi, rõ ràng các ngươi bất chính trước!"
Trong tình thế cấp bách, Tôn Từ Y rút trâm cài trên tóc mình ra và đưa lên:
"Hôm nay ta tuyển chọn công bằng, nếu ai trong số các vị đoán được ngọc của chiếc vòng này là gì, ta sẽ nhận người đó"
Một trong số bọn họ tiến lên hào hổ cầm lấy trâm để quan sát, hắn ra vẻ mình là một người có tầm hiểu biết:
"Đây chính là mã não"
Những người ở đó ai cũng theo tên kia, hùa nhau nói là mã não. Tôn Từ Y thở dài, vừa nghe đã biết bọn chúng là muốn đến phá rối:
"Sai rồi" Trương Từ Hiểu nói
"Rõ ràng là mã não! Sai cái gì chứ?" Một trong số họ lớn tiếng.
"Đây là cẩm thạch, các ngươi ai cũng nhận mình là thợ làm trang sức mà không phân biệt được đâu là mã não, đâu là cẩm thạch. Xem ra là muốn ghé thăm đại lao Hoàng Vệ Quân" Trương Từ Hiểu nhanh chóng giật lấy cây trâm trong tay tên kia:"Nhìn kĩ đi, những đường vân này mà là mã não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661927/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.