Chuyến đi săn dự tính diễn ra trong 3 ngày, hôm nay chỉ là thi đấu bình thường giữa các nam tử. 
Hoàng thượng và Duệ quý phi ngồi phía trên quan sát các binh lính đang bố trí cuộc thi bắn chim sắp tới, Trương Từ Hiểu và Lạc Dụng đang đứng đó chỉ đạo. 
Tôn Từ Y ngồi một lúc liền nghe thấy các cô nương đang xì xào về Trương Từ Hiểu, ai cũng nói Trương Từ Hiểu là mĩ nam đẹp nhất họ từng thấy: 
"Chắc là chính thất như mình chưa đi thì đã muốn gả cho Trương Từ Hiểu rồi" Tôn Từ Y chán nản nghĩ thầm 
Cô liếc nhìn Cố Nhược Nhiên thấy nàng khẽ đung đưa ngón tay viết gì đó lên bàn một cách thất thần, không tập trung đến thứ gì khác. 
"Nhược Nhi" Hoàng thượng thấy nữ nhi như vậy thì quay ra 
"Phụ hoàng gọi nhi thần" Trong phút chốc Cố Nhược Nhiên đã dùng tay lau đi những vết tích trên bàn. 
"Sao con lại không tập trung vậy? Là vì vẫn giận phụ hoàng tự ý quyết định sao?" 
"Nhi thần không dám" 
Nghe Cố Nhược Nhiên trả lời, Cố Ngân Sương mỉm cười: 
"Phụ hoàng, chuyện đột ngột thế này muốn nhị muội không để tâm cũng không được" 
"Trẫm và Nhược Nhi đang nói chuyện ai cho con xen vào? Không có quy tắc" Hoàng thượng gắt gỏng 
Cố Ngân Sương cũng không nói gì thêm. Tôn Từ Y cũng nhận ra ân sủng trong mấy năm nay của đại công chúa đã dần mất đi. 
Duệ quý phi ngồi cạnh cũng có ý kiến: 
"Bệ hạ, thần thiếp thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661923/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.