Tay cầm súng của Bùi Toàn run lên, y bỗng nhìn Alan, Alan nhẹ nhàng lắc đầu, bên kia thiết bị truyền tin Bùi Nghiêu chần chừ nói: “Điện… Điện hạ?”
Alan bình ổn lại giọng điệu, nhẹ giọng nói: “Vẫn chưa.” Alan nhìn Bùi Toàn giơ tay hai lên, chầm chậm tới gần bàn, từ đầu đến cuối họng súng của Bùi Toàn chưa từng dời đi, Alan cầm thiết bị truyền tin lên, ngưng một lát rồi dịu giọng nói: “Đã nhìn thấy bức ảnh em gửi anh?”
Bên kia Bùi Nghiêu “ừ” một tiếng, anh giống như đang tránh ai đó, lát sau phía bên kia yên tĩnh hơn nhiều, Bùi Nghiêu khẽ cười nói: “Nhìn thấy rồi, tôi… tôi cũng hy vọng có thể thưởng thức ánh trăng ở đó cùng ngài.”
Trong giọng nói của Bùi Nghiêu mang theo ba phần ấm áp, làm cho thần kinh căng lên của Alan thả lỏng đi rất nhiều, Alan gật đầu đồng ý: “Được, có cơ hội nhất định phải cùng anh đến đây, bên anh đang là buổi trưa phải chứ? Ăn cơm trưa chưa?”
Đầu bên kia thiết bị truyền tin Bùi Nghiêu nở nụ cười, nói mập mờ: “Ừ… lát nữa ăn.”
“Không dám nói?” Alan cười, “Sợ cái gì, em lại không giáo huấn anh, huống hồ đây cũng không phải là lỗi của anh, Thái tử phi Điện hạ ăn uống không quy luật là do các quan nội thị phục vụ Thái tử phi thất trách, bọn họ không tốt, em đổi một nhóm khác cho anh.”
Bùi Nghiêu vội vàng nói: “Không không, bọn họ rất có trách nhiệm, do buổi họp kéo dài… không liên quan đến người khác.”
Sợ Alan thật sự cách chức những quan nội thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-tinh-te/1322777/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.