Nhưng chuyện của Vương gia và Vương Phi không phải một nha hoàn nho nhỏ như nàng có thể hỏi đến.
Huống chi Long Phù Nguyệt đối đãi với nàng so với ban đầu khác nhau rất lớn. Không khác gì so với người xa lạ.
Có đôi khi nàng thậm chí còn cảm thấy trên người của Long Phù Nguyệt cảm thấy một tia địch ý......
Điều này làm cho nàng thực buồn bực, cũng rất khổ sở......
Long Phù Nguyệt thấy nàng ta lại có chút xuất thần, không khỏi thở dài.
Biết nàng ấy ở trước mặt Long Vương phi chắc chắn chịu không ít khổ sở, trong lòng nhói đau.
Giống như hình tượng của bản thân bị người khác dẫm nát hết vậy, trong lòng có cơn giận nói không nên lời
Nàng ở trên người trái sờ phải sờ, bỗng nhiên đụng đến mấy khối thô sáp gì đó.
Móc ra vừa thấy, đó chính là những viên kẹo sữa đường hình con thỏ.
Trong nội tâm nàng vui vẻ, vội vã giống như hiến vật quý đưa cho Điềm nhi: ", Điềm nhi, nếm thử cái này đi."
Điềm nhi sững sờ một chút, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua thứ này.
Giấy trên mặt bao lấy màu sắc rực rỡ, tròn vo, trên giấy còn có hình một chú thỏ thơ ngây chân thành. Rất là phấn khởi.
"Đây là cái gì?" Điềm nhi tò mò tiếp nhận một viên. Lăn qua lộn lại không nhịn được đánh giá.
"Kẹo sữa thỏ trắng! Ha ha nhìn xem, ăn thật ngon." Long Phù Nguyệt cười tủm tỉm.
Điềm nhi mở ra một viên, đặt vào miệng ——
Một hương sữa hòa tan trong miệng, đúng là cực phẩm bình sinh chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572657/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.