Nhìn nàng ấy một cái, nhịn không được hỏi: "Làm sao vậy? Điềm nhi, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc vui lúc buồn là sao thế, ai chọc giận em không vui rồi? Nói cho tỷ tỷ, tỷ tỷ đi đánh hắn!"
Điềm nhi ngẩn ra, cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu: "Cô nương nói đùa, không có người chọc nô tỳ không vui, nô tỳ chỉ là thấy cô nương, đang nhớ lại một vị cố nhân......"
Long Phù Nguyệt hơi nhíu mày, nói: "Ta và em vừa gặp đã thân thiết, em cứ gọi ta là tỷ tỷ đi, không cần phải nô tỳ, nô tỳ mãi."
Điềm nhi sửng sốt: "Chuyện này làm sao có thể ạ? Cô nương là khách nhân tôn quý của Vương gia, nô tỳ chỉ là một hạ nhân......"
Long Phù Nguyệt nhướng mi: "Hạ nhân thì làm sao? Hạ nhân cũng là người mà, cũng là người có cha mẹ sinh ra, ai cũng không thể so ai cao quý bao nhiêu. Điềm nhi, cứ định như vậy. Em cứ là gọi ta là tỷ tỷ đi, bằng không ta sẽ tức giận đó."
Điềm nhi kinh ngạc nhìn nàng, vị cô nương này lời nói cùng cử chỉ giống như Phù Nguyệt trước kia!
Nhưng, nhưng nàng dù sao cũng không phải Phù Nguyệt......
Ánh mắt của nàng không khỏi phủ kín một tầng sương nước mắt.
Vị cô nương này rốt cuộc là ai thế?
Chẳng lẽ cũng bởi vì tính tình, tính cách của nàng giống như Phù Nguyệt ban đầu, cho nên Vương gia mới để nàng ở lại nơi này, không cho phép bất luận kẻ nào tiến vào trong Hoàn Thúy điện?
Hơn hai năm trước kia, Long Phù Nguyệt vì tức giận mà rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572656/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.