Điềm nhi lắc lắc đầu: "Theo nô tỳ được biết, chỉ hai huynh muội tỷ tỷ mà thôi."
Long Phù Nguyệt hơi nhíu mày: "Vậy —— Ta nghe nói Vương gia còn có một vị Đại sư huynh, hắn không có ở nơi này sao?"
Điềm nhi lắc lắc đầu: "Không có a. Không có nghe nói Vương gia có đại sư huynh, tỷ tỷ từ nơi nào nghe nói vậy?"
Long Phù Nguyệt nhìn nàng, thấy đôi mắt nàng trong suốt, không giống nói dối, trong lòng vừa động: "Chẳng lẽ đại sư huynh thật sự không đồng thời trở về cùng hắn? Như thế không biết Thận châu tìm được chưa......"
Nàng lo nghĩ, lại giống như vô tình nói: "Ta nghe nói trong vương phủ nuôi một con chồn bạc nhỏ, rất thông minh, không biết ta có thể trông thấy hay không?"
Điềm nhi thở dài một hơi: "Tỷ tỷ, tiểu hồ ly kia sớm đã không thấy, nửa năm trước đã mất tích...... Ai, kỳ thật em cũng thật thích con hồ ly kia, đáng tiếc vẫn không thấy nó."
Long Phù Nguyệt sững sờ một chút, không khỏi thở dài một hơi, xem ra Cổ Nhược cùng tỷ đệ Hoa thị đều không có cùng Phượng Thiên Vũ trở về.
Không gặp bọn họ, trong lòng của nàng hơi có chút mất mát.
Long Phù Nguyệt vốn muốn hỏi thêm về chuyện của Phượng Thiên Vũ cùng Long Vương phi, nhưng suy nghĩ lại không có hỏi ra lời.
Nàng hiểu tính tình của Điềm nhi.
Điềm nhi tuy rằng có thể xem là một cô nương thích nghe ngóng tin tức, nhưng mình cùng nàng dù sao cũng là mới vừa quen, nàng chỉ sợ đối với mình vẫn đang có cảnh giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572658/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.