Tú hôn tôi thật lâu rồi di chuyển xuống vùng cổ tôi, hôn đến độ tôi có thể cảm nhận nếu có thể nuốt cả tôi vào bụng chắt Tú cũng nuốt luôn rồi.
Được một lúc dường như không thỏa mãn. Tú liền vật luôn tôi xuống giường, tôi cứ nghĩ thế nào tiếp theo cũng sẽ xảy ra chuyện gì đó nên đành nhắm mắt lại để mặc Tú làm gì thì làm nhưng ko ngờ chú ấy cũng nằm xuống theo tôi luôn ,nâng đầu tôi nằm lên tay chú
Tôi ko nghĩ là Tú dừng lại đột nǵột lên liền mở mắt ra hoài nghi cau mày nhìn Tú.
Tú nhìn sang tôi khẽ cười rồi lên tiếng chọc quê tôi
--Chờ gì à?
Biết bị nắm thóp tôi chỉ đành biết cười trừ mà trả lời
--Có đâu, tôi ..tôi.. thôi tôi về phòng nha, cu Bo dậy mà ko thấy tôi śẽ khóc đó!
Nói dứt lời tôi liền ngồi nhỏm dậy định đi nhưng Tú lại nhanh tay kéo tôi nằm xuống. Bị bất ngờ nên tôi ngã úp lên người Tú luôn bàn tay cũng tự nhiên mà ấn trúng cái vật đang trỗi dậy mạnh mẽ cộm lên trong chiếc quần mà cương cứng.
Vừa ngại vừa ngượng tôi rút vội tay ra, xoay người nằm luôn xuống cả cơ thể phút chốc cứng đơ vì xấu hổ, cũng vừa lúc đó Tú lại để tay lên cho tôi gối đầu thế là tôi liền giả vờ kiếm chuyện để hỏi cho đỡ ngại
--Mấy hôm nay chú đi đâu vậy, sao đi mà ko nói?
--Nói ra chị có sợ ko?
–Không? chú nói đi
--Đi giao hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723759/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.