Cả 1 đêm Tú cứ ngồi bên ngoài rút từng điếu thuốc ra hút dù đã gần sáng cũng chẳng chịu vào nhà, khói bay khắp cả khoảng sân, còn tôi ngồi mãi trong nhà nhìn ra, trong lòng trống rỗng….Thầm nghĩ chỉ có cách ra đi mới vẹn toàn cho hai đứa thôi vì nếu còn sống chung nhà lâu ngày thế nào cũng có chuyện, miệng đời họ dị nghị lắm, họ sẽ không thể nào buông tha khi thấy tôi và Tú, và tôi cũng sẽ không thể nào tha thứ cho mình khi mình phản bội Quân để ở với Tú. Thế nên, dù trong lòng tôi bây giờ như tơ rối, tôi cũng tiếc nuối lắm khi phải rời đi, bỏ lại tất cả, bỏ lại cả Quân thế nhưng cuối cùng rồi tôi vẫn chỉ muốn ích kỷ chọn cách dứt khoát ra đi để tìm lại cho mình được sự bình yên...
Một năm sau...
"Lam, con ở nhà trông nhà ba qua cửa hàng chiều ba mới về nha con!!!
Tôi đang trong phòng nghe tiếng ba dặn liền lật đật leo xuống giường chạy ra ngoài mở cổng cho ba tôi chạy xe ra
"Dạ ba đi đường cẩn thận nha ba!!
"ừ con gái..
Ba đi rồi, tôi đi lại khoá cánh cửa rồi lững thững đi lại xích đu ngồi xuống,ngôi nhà tôi đang ở chính là của ba ruột tôi, hàng ngày tôi thường xuyên qua trông coi cửa hàng phụ ba tôi thôi, nhiều khi rảnh chỉ ở nhà dọn dẹp, vì ngoài cửa hàng đã có 3-4 nhân viên phụ bán rồi…
Thật sự lúc còn nhỏ tôi ghét ba tôi lắm vì ba đã bỏ mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723448/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.