...Cuối cùng tôi quyết định ko chờ Tú nữa mà khuya đó sẽ ra đi...dù gì ở lại cũng ko phải là sự lựa chọn tốt, tôi nghĩ khi tôi ra đi Tú cũng phải đi về thôi vì dù sao nơi này vẫn là nhà của chú, còn có cha mẹ, anh Quân ở đây chắc Tú ko bỏ đi luôn đâu....tôi dù thế nào vẫn mang danh người lạ, ở lại chỉ khiến tôi và chú ấy thêm khó xử,dằn vặt nhau thôi…
Nghĩ đến vậy nhưng nào ngờ đâu trưa đến, khi tôi đang dọn dẹp nhà ngoài cửa có tiếng người gọi
"Có ai ở nhà ko? Cho tôi hỏi thăm?
Tôi buông vội cây lau nhà đi ra, trước mắt tôi là 1 người đàn ông nhìn sang trọng lắm ông ấy đi xe hơi màu đen bóng loáng rất đời mới...tôi chưa vội mở cửa nhưng vẫn lịch sự đứng trả lời
"Dạ chú muốn hỏi gì vậy chú?
"Cô cho tôi hỏi ở đây cô biết nhà cô Lam đâu ko cô?
Nghe nhắc tới tên mình tôi ra vẻ ngạc nhiên hỏi lại
"Chú tìm Lam chi vậy chú, dạ con là Lam nè,ở đây chỉ có mình con tên Lam thôi
Người đàn ông đó sau khi nghe nói tôi là Lam liền đứng nhìn tôi trân trân, gương mặt chú nhíu lại hằn thêm vài nếp nhăn của tuổi tác nhưng phong độ rất ngời ngời khó ai qua được..Sau khoảng 5 phút tôi ko nghe chú nói gì lại nhìn tôi khiến tôi hơi sợ vội nói
"Chú....chú...ơi....chú tìm con chi vậy chú?
Nghe tôi hỏi chú vội lấy lại bình tĩnh rồi trả lời tôi...
"Con mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723449/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.