48
Cuối năm 2018, tôi và Đông Đình kết hôn. Cả hai đều không thích ồn ào, nên chỉ làm một lễ cưới đơn giản, mời những người thân quen nhất đến chứng kiến hạnh phúc của chúng tôi.
Năm sau, Đông Đình sinh một bé gái.
Tôi đặt tên con là Chúc Tinh, tên ở nhà là Tiểu Hoa Hồng.
Bởi vì con gái tôi sinh ra đã ngậm thìa vàng, cả đời có tôi bảo hộ. Con bé sẽ không phải trải qua trắc trở như tôi từng trải, cả đời ấm áp bình an, trong nắng đẹp.
Tôi thường đọc trên mạng rằng, người nghèo sau khi giàu lên dễ xuất hiện tâm lý “tiêu dùng trả thù”.
Thiếu gì, bù nấy.
Tôi nghĩ, tôi cũng vậy.
Tuổi thơ tôi không có tình yêu, nên bây giờ tôi dồn hết yêu thương cho con.
Tôi bị chứng sạch sẽ nặng, nhưng con thích Peppa Pig, muốn nuôi một con heo nhỏ. Tôi liền mua hẳn một con heo cảnh cho con, mỗi ngày bịt mũi đi dọn ăn uống phân tiểu của nó.
Nhớ năm xưa, sau khi An An c.h.ế.t, dì Mã tóc bạc chỉ sau một đêm, đau đến sụp đổ.
Nói thật, khi đó tôi không hiểu nổi cảm giác ấy.
Nhưng giờ tôi hiểu rồi—
Nếu có ai dám làm tổn thương Tiểu Hoa Hồng của tôi, tôi nhất định sẽ g.i.ế.c hắn.
Đông Đình thấy tôi chiều con quá, đôi lúc còn ghen, bảo tôi không thương cô ấy nữa.
Sao có thể.
Chớp mắt, chúng tôi cưới nhau đã năm năm.
Tiểu Hoa Hồng cũng bốn tuổi rồi.
Tôi hỏi con bé muốn gì cho sinh nhật. Nó nói muốn đi Disneyland chơi.
Tôi đáp: Được. Ba sẽ đưa con đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-im-lang/4912549/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.