Đến tháng 4, quan hệ của chúng tôi đã rất ổn định.
Nói chung, chúng tôi khá hòa hợp.
Nhưng trong cuộc sống tốt đẹp, đôi khi vẫn có vài chuyện chen ngang.
Cao Tiểu Hoan đến bệnh viện. Cô ta muốn làm vài phẫu thuật thẩm mỹ lớn, định dùng tiền trong thẻ của Đông Đình.
Trước khi vào phòng mổ, tôi gửi cho Đông Đình một tin:
【Tiểu Hoan muốn dùng thẻ của em. Số tiền không nhỏ. Em biết chứ?】
Gửi xong tôi tắt máy.
Ca mổ kéo dài năm tiếng.
Ra ngoài, trợ lý báo với tôi—Đông Đình đã đến từ lâu, đang chờ trong phòng làm việc của tôi.
46
Phòng làm việc của tôi có một gian nghỉ riêng, có nhà vệ sinh và bếp nhỏ.
Những năm đầu bận học, dạ dày tôi không tốt, cộng thêm tôi mắc bệnh sạch sẽ, không thích ăn ngoài. Đa phần là trợ lý nấu, đôi khi tôi tự làm.
Khi tôi đẩy cửa bước vào phòng nghỉ, một mùi thức ăn thơm phức bay tới.
Bàn ăn bày hai món một canh, lọ hoa cắm tulip trắng—đơn giản mà ấm áp.
Đông Đình mặc sơ mi và váy ren, nằm ngủ trên sofa.
Tôi lấy chiếc chăn trong tủ, nhẹ nhàng đắp lên người cô ấy, ai ngờ lại đ.á.n.h thức cô.
“Ưm—”
Cô dụi mắt, giọng mềm như bông:
“Đêm qua anh mổ à?”
“Ừ.”
Tôi ngồi xuống cạnh cô, vén mấy sợi tóc che mặt cô sang một bên, khẽ vuốt cánh tay cô:
“Sao mặc mỏng vậy?”
Đông Đình như con mèo nhỏ:
“Em đi quay phim, không mặc sao được.”
Rồi như chợt nhớ ra điều gì, cô bật dậy:
“Em nấu cơm cho anh. Anh bận cả ngày chắc đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-im-lang/4912548/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.