Việc điều tra đến truy tố phải mất thời gian dài.
Nhà họ Ngô không cần bồi thường, chỉ yêu cầu t.ử hình.
Phía bên này, bác Mã vét sạch gia sản mời một luật sư hình sự tiếng tăm. Luật sư lập luận rằng Mã Tiểu Tần vì nỗi đau mất con, tinh thần rối loạn, hơn nữa tối hôm trước còn cãi nhau với chồng, bị kích thích mạnh.
Mã Tiểu Tần chỉ muốn dọa Ngô Triết, nhưng Vệ Á Mai lại nghĩ cô ta muốn g.i.ế.c con trai mình, nên mới ném gạch, rồi tiếp tục tấn công.
Mã Tiểu Tần chống trả trong trạng thái tự vệ, “vô ý” cắt trúng động mạch cổ của Vệ Á Mai.
Đến cuối tháng 5 năm 2002, ngay trước kỳ thi tốt nghiệp THCS của tôi, tòa ra phán quyết—gộp cả hình sự và dân sự.
Kết quả:
Mã Tiểu Tần: tù chung thân
Đồng thời phải bồi thường chi phí mai táng, điều trị, tổn thất, v.v.
Bác Mã đã nợ nần chồng chất vì chạy chữa cho em gái, giờ không thể xoay nổi khoản bồi thường lớn như vậy.
Bác nói sẽ chịu một nửa, và yêu cầu bố tôi chịu nửa còn lại.
Dù sao bố tôi và em gái ông ấy vẫn đang là vợ chồng—đó là trách nhiệm của bố tôi.
Bố tôi không chịu, bảo mấy năm điều trị bệnh tim cho An An đã tốn bao nhiêu tiền rồi.
Nhưng đúng như bác Mã nói, đây là trách nhiệm pháp lý phải gánh.
Bố tôi suy nghĩ cả đêm, rồi tìm ra một cách—lấy ác trị ác.
Ông đến nhà máy gây chuyện, tố an ninh lỏng lẻo nên con gái riêng của ông mới bị hãm hại.
Sau đó ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-im-lang/4912540/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.