Kim Tư Chính đang quỳ trên mặt đất, nhìn thấy Độc Cô Diệp Thành liền thuận thế dập đầu hành lễ: “Lão nô tham kiến Tấn vương điện hạ.”
“Đứng dậy đi.” Diệp Thành đi đến trước mặt Kim Tư Chính, cười nói: “Ngươi định phạt Tần Vũ Lâu?”
“Nàng ta…… nàng ta không tuân theo quy củ trong cung, tự ý rời khỏi nơi làm việc, còn ra tay làm bị thương lão nô……”
“Ừ. Ừ.” Độc Cô Diệp Thành gật đầu nói đúng: “Đúng là nên phạt.”
Vũ Lâu ngơ ngác nhìn hắn, hắn đến đây làm gì? Định bỏ đá xuống giếng à? Lại nghe hắn bình tĩnh nói tiếp: “Vậy thì cả bản Vương cũng phải bị phạt, dù sao cũng là do bản Vương gọi Tần Vũ Lâu đi, cũng là bản Vương bảo Vũ Lâu ra tay với Tư Chính, vậy thì bản Vương cũng không tránh khỏi tội này.”
“Việc này……” Kim Tư Chính ngẩng đầu nhìn vẻ mặt trầm tĩnh, mỉm cười dịu dàng của Độc Cô Diệp Thành, không nhìn ra được ý đồ của hắn là gì. Bà ta cười gượng: “Điện hạ thật thích đùa, sao điện hạ lại sai Tần Vũ Lâu đánh lão nô bị thương được.”
“Vì ta thấy ngươi rất chướng mắt.”
Im ắng.
“Nếu điện hạ thấy lão nô chướng mắt, vậy lão nô xin cáo từ.” Tấn vương là người không trêu vào được, Kim Tư Chính lập tức bắt lấy ý Tấn vương mà nói. Bà ta vội đứng lên, mặt mày u ám lôi mấy nữ quan khác rời đi.
Chờ đoàn người Kim Tư Chính đi khuất, không khí lại trở nên xấu hổ. Tú nữ vừa rồi lên tiếng thay cho Vũ Lâu cười cười nói với những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1488009/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.