Tuy Vũ Lâu xuất thân từ gia đình quan lại, nhưng nàng cũng coi như là có thể chịu được cực khổ, không giống như những tiểu thư được chiều chuộng của các nhà khác. Nhưng chịu đựng ở phường thêu một tháng, nàng vẫn mệt đến mắt mờ tay run. Cũng may nữ quan phường thêu thấy Vũ Lâu thông minh, khéo léo, biết nàng là tiểu thư nhà quan, lại suy sụp vì vừa bị phế phi, nên cũng khoan dung, quan tâm đến nàng, dẫn nàng đi làm quen với các tú nữ khác, vài ngày quen dần, nên cuộc sống của nàng cũng không đến nỗi quá khó khăn.
Còn hai tháng nữa là đến đại hôn của Hâm Nghi công chúa, vật phẩm cần phải làm cũng nhiều hơn, thường xuyên phải đẩy nhanh tiến độ, khiến cho Vũ Lâu vừa mới quen việc cũng rất mệt mỏi.
Yêu cầu chế phẩm trong cung rất cao, đồ nào cũng phải thật hoàn mỹ, khác xa với việc nàng rảnh rỗi ngồi thêu thùa ở nhà. Lúc trước nàng học kỹ thuật thêu thùa mất mười ngày mới miễn cưỡng thêu được đường viền, nếu cường độ làm việc cao, thì muốn thêu cũng thêu không được.
Rốt cuộc nàng cũng có thể cảm nhận được sâu sắc, có được một bộ cẩm hoa y phục bình thường nàng mặc khó khăn đến thế nào.
Vũ Lâu vừa mới sảy thai, sức khỏe cũng không được tốt, ban ngày chỉ lặng lẽ ngồi làm, nghe các tú nữ khác nói chuyện phiếm, cũng không xen vào. Giữa mùa hè, trời nóng như thiêu như đốt, mồ hôi rơi xuống mắt khiến nàng không nhìn rõ đồ thêu trong tay, phải chạy ra ngoài dụi mắt, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1488008/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.