Liễu Bình có dự cảm. 
Loại dự cảm này không phải căn cứ vào bất cứ sức mạnh thuật pháp nào, mà là 
dựa vào kinh nghiệm để phán đoán. 
Vừa tiến vào rừng cây đã nhìn thấy hài cốt tù nhân chất đầy đất. 
Nữ nhân kia tùy ý tung một kích đã có thể cách lồng giam đánh chết hắn một 
lần, nhưng ả lại bị cầm tù tại đây. 
Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể mà hắn nhìn thấy đầu tiên sau khi tiến vào lồng 
giam đồng thau, cho dù lão có tuyến thế giới, thẻ bài và sức mạnh bất tử, nhưng 
vẫn không cách nào chạy thoát. 
Tất cả đều chứng minh một điều -- Đây là một nơi nguy hiểm cực độ. 
Căn cứ vào loại cảm giác này và đoàn đội vốn cũng phân tán không ổn định, 
Liễu Bình đã chuẩn bị sẵn tất cả vào khoảnh khắc rời khỏi hành lang. 
"Trốn!" 
Có người la lớn. 
Vài Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể bỏ chạy ra khắp chung quanh, muốn tìm một 
thông đạo có thể rời khỏi đại điện. 
Ánh mắt Liễu Bình dừng lại trên người con quái vật ở giữa đại điện. 
Đó là một tồn tại cấu thành từ vô số hư không chi thứ vặn vẹo, nó nằm rạp trên 
mặt đất, giống như một con chó hoang đang ăn cơm, đang không ngừng cắn xé 
ngựa đầu người. 
"A -- Mau cứu ta!" 
Ngựa đầu người lớn tiếng kêu thảm thiết, trên người phát ra hàng ngàn ánh hào 
quang thần tính. 
Mỗi một ánh hào quang đều đại diện cho một vị thần linh phụ tá hắn ta. 
Ở thế giới của hắn ta, muôn vàn thần linh đang không ngừng ngã xuống, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600670/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.