Lời nói dối.
Liễu Bình lắc đầu, thật sự không muốn giao tiếp với lão nhân này nữa.
Không biết lão ta bị nhốt bao lâu mà vẫn còn tuyến thế giới, thẻ bài trao đổi vị
trí không gian, thậm chí có thể bất tử.
Đầy miệng nói dối.
Không cẩn thận một cái thì lão sẽ ra tay lần nữa.
Mang theo một đồng loại như vậy sẽ rất chịu thiệt.
Cứ để lão tiếp tục bị vây khốn ở chỗ này đi.
Liễu Bình kéo cánh cửa ra rồi bước ra ngoài.
Trong nháy mắt cánh cửa đóng lại, tiếng gào rống tuyệt vọng của lão nhân kia
lập tức bị ngăn cách trong phòng.
Liễu Bình nhìn lại hai bên hành lang.
Đều là ngõ cụt.
Trên con đường này chỉ có một phòng cầm tù như vậy, ngoài ra không còn gì
khác.
Trên hành lang phiêu đãng mấy tuyến thế giới lấp lánh nhấp nháy.
Liễu Bình không để ý tới những tuyến thế giới đó, lập tức đi đến cuối hành
lang, ẩn tay lên vách tường, ý đồ phát động “Ngươi không nhìn thấy ta”.
Nhưng trong hư không lại hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Điều kiện
không hợp lệ, không thể phát động kỹ năng trước mặt."
Không thể phát động.
Chẳng lẽ mặt sau vách tường đồng thau này là đặc ruột? Liễu Bình đi đến đầu
còn lại của hành lang, ấn tay lên đó.- - Vẫn không thể phát động.
Hắn nhẹ nhàng nhảy lên, dán lên trần nhà, dùng tay nhẹ nhàng gõ gõ tường
đồng thau.
Phán đoán từ âm thanh nặng nề kia thì chỉ sợ đã không phải tường, mà căn bản
không có bất cứ khe hở nào.
Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600669/chuong-1215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.