Bên kia. 
Một thẻ bài bay lên từ thi thể tù nhân, dừng lại trong sách thẻ lần nữa. 
Là nữ sĩ Huyền Bí. 
"Khôi phục một ít sức mạnh... Hiện tại ngươi có thể mượn sức mạnh của ta để 
làm nó sống lại." 
Nàng mỉm cười và nói với Liễu Bình. 
Liễu Bình lại đang trầm ngâm. 
"Ngươi suy nghĩ cái gì?" 
Nữ sĩ Huyền Bí hỏi. 
"Trước đó rõ ràng nó bị thu vào sách thẻ của ta, vì sao còn có thể phản kháng?" 
Liễu Bình khó hiểu mà hỏi. 
"Bởi vì nó là tù nhân, chúng đều có một chút thủ đoạn, có thể tạm thời không bị 
chủ thẻ bài khống chế." 
Nữ sĩ Huyền Bí nói. 
"Thì ra là thế." 
Liễu Bình suy tư mà nói. 
"Ta phải nhắc nhở ngươi, mỗi một tồn tại bị cầm tù trong Luyện Ngục và Vĩnh 
Dạ thần trụ đều không đơn giản, tuyệt đối không thể xem nhẹ chúng." 
Nữ sĩ Huyền Bí nói. 
"Cho nên ta đang do dự." 
Liễu Bình nói. 
"Do dự? Do dự cái gì?" 
Nữ sĩ Huyền Bí hỏi. 
Liễu Bình vẫy tay về phía Andrea. 
"Hết giận chưa?" 
Hắn hỏi. 
"Đã sớm hết rồi, nếu người muốn làm nó sống lại, vậy cứ làm đi." 
Andrea cười ngọt ngào và nói. 
Nàng tùy tiện ném đi, linh hồn tù nhân kia lập tức bay bổng lên, dừng lại trong 
tay Liễu Bình lần nữa. 
"Nữ sĩ Huyền Bí, dựa theo Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu, hiện tại ta đã có 
được tất cả thân thể và linh hồn của nó, hiện tại chỉ cần làm nó sống lại thì nó sẽ 
ế 
nguyện trung thành với ta, là như thế sao?" 
Liễu Bình hỏi. 
"Đúng vậy, đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600662/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.