Tất cả quang ảnh chợt lóe. 
Liễu Bình phát hiện hoàn cảnh chung quanh mình không ngừng biến hóa, cuối 
cùng hóa thành một quán bar. 
Nam nhân ngậm điếu thuốc kia ngồi đằng sau quầy bar, tay nâng một ly rượu, 
gật đầu thăm hỏi hắn: “Hoan nghênh trở về." 
Ong ong ong -- Trên quầy bar, đồng tiền kia còn đang không ngừng xoay tròn. 
"Thời Gian chi Chủ, chào ngươi." 
Liễu Bình nói. 
"Uống một ly không?" 
Thời Gian chi Chủ hỏi. 
"Cảm ơn, nhưng thường để nói ta phải nhanh chóng trở về, người xem có thể hỗ 
trợ không?" 
Liễu Bình hỏi. 
"Đương nhiên, ta vẫn luôn chờ đợi giờ khắc này ở đây." 
Thời Gian chi Chủ nói. 
"Vậy ta có thể đi rồi chưa?" 
Liễu Bình nói. 
"Có tự tin đối mặt với cục diện kia không? Ngươi biết đấy, trên người quái vật 
kia có “Liên Tỏa phong ấn, mỗi ba mươi phút nhất định phải bị phong ấn kéo 
về–– Nhưng chỉ có một phút, người biết làm sao lợi dụng một phút này không?" 
Thời Gian chi Chủ hỏi. 
"Ta có một ý tưởng, có thể thử một lần." 
Liễu Bình nói. 
"Đi thôi, đi ra quán bar thì ngươi sẽ về tới thời khắc trong lịch sử kia." 
"Cảm ơn." 
"Không cần, chúng ta cũng vì chính mình." 
Liễu Bình gật gật đầu, đứng lên rồi đi ra khỏi quán bar. 
Thời Gian chi Chủ nhìn lại đồng tiền xu trên quầy bar. 
Đồng tiền lập tức ngừng xoay tròn, lẳng lặng nằm bất động trên mặt bàn. 
Phía bên kia. 
Liễu Bình bỗng xuất hiện trong một mảnh hư vô. 
ố 
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Mượn dùng sức mạnh của 
Thời Gian 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600619/chuong-1165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.