Hư không hắc ám.
Một tàn ảnh lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua nơi đó.
Liễu Bình đang chạy ngược về chốn cũ.
"Những người khác đều có thể chết, chết rồi thì trực tiếp tiến thế giới của ta,
nhưng Gaia thì không được."
"Nếu nàng chết thì không trùng khớp với tương lai."
Thượng để nói tiếp: “Như thế không sai... Nhưng vừa rồi ngươi đã dùng hết thủ
đoạn, ta cảm giác ngươi không kịp thuyết phục nàng chạy trốn."
"Phiền phức rồi."
Liễu Bình phát ta một tiếng oán than.
Tốc độ của hắn càng tăng thêm vài phần.
Cuối cùng.
Phía trước xuất hiện một mảnh thế giới thần trụ san sát nhau.
Liễu Bình tìm đúng một cây thần trụ trong đó, chỉ nháy mắt đã vọt vào thế giới
ấy, dùng lại trước hải đảo.
Một thiếu nữ đang đứng trên bờ cát, lắng lặng chờ đợi.- - Là Gaia.
Nàng thấy Liễu Bình xuất hiện thì mở miệng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai? Võ đạo
tông sư không có bản lĩnh này."
Trên mảnh đất trống bên cạnh nàng, một Liễu Bình đang khoanh chân mà ngồi.
Đây là ảo giác của Liễu Bình.
Chắc chắn là sau khi Gaia trở về, phát hiện Liễu Bình tu hành ở chỗ này thì tiến
đến nói chuyện phiếm.
Dù sao Liễu Bình ảo giác cũng không có thật thể, không có được bất cứ chỉ thị
biến đổi kế tiếp gì của Liễu Bình, tất nhiên không thể làm ra đáp lại.
Cuối cùng.
Gaia phát hiện đây là một ảo giác đủ để lừa gạt thế giới chi chủ như nàng.- -
Người nào có thể làm được đến bước này? "Không kịp giải thích, từ giờ trở đi, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600618/chuong-1164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.