Lão nhân nói một hồi thì trong mắt lộ ra một chút sinh động, sau lưng bỗng 
sáng lên một tầng quang huy. 
Nam nhân và nữ nhân nhìn nhau, vẻ mặt đều trở nên nghiêm túc. 
"Trong bảy ngàn chín trăm sáu mươi mốt lần nếm thử, ngài luôn không hiện 
thân, chẳng lẽ lần này ngài tính tự mình lên sân khấu để giúp hắn một tay?" 
Nữ nhân hỏi. 
"Bảy ngàn chín trăm sáu mươi mốt người chiến đấu đó đều không đi đến được 
bước này như hắn." 
Lão giả nói. 
"Tuy hắn là người đi xa nhất, nhưng hắn đã tới trước mặt tà ma, nếu trận kế tiếp 
thất bại thì tuyến thời gian cũng hoàn toàn xong rồi." 
Nam nhân nói. 
"Một khi ngài hiện thân thì sẽ bị tà ma biết được sự tồn tại của ngài, về sau ngài 
nhất định sẽ lâm vào nguy hiểm." 
Nữ nhân cũng khuyên nhủ. 
"Hy sinh là một trong những giáo lí của ta–– Dù sao chúng sinh thậm chí thần 
linh và thánh linh đều trả giá tất cả, vậy mà những pháp tắc chúng ta lại không 
chịu mạo hiểm một chút sao? Không, như vậy thì không có cách nào chiến 
thắng tà ma." 
Lão nhân uống cạn rượu trong ly, đứng lên rồi đi ra ngoài quán bar. 
Nam nhân lấy đồng tiền xu ra ném lên bàn và nói: “Ta đưa ngài trở lại thời khắc 
kia." 
Lão nhân không quay đầu lại mà nói: “Ừm, làm phiền các ngươi." 
Phanh! Cửa quán bar khép lại. 
Nam nhân trầm ngâm mà nói: “Bà xã, em cảm thấy thế nào?" 
Nữ nhân nâng ly rượu lên và nói: “Anh khống chế cho tốt tất cả thời gian, khi 
cần thiết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600620/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.