Khi chân bọn họ vừa rời khỏi mặt đất... Toàn bộ thế giới đều rời xa bọn họ, vô
số cảnh tượng hóa thành đường cong mơ hồ, vượt qua bọn họ rời khỏi nơi đây.
Bịch! Khi bọn họ hạ xuống, nổi lên từng luồng bọt nước.
Bốn phía đã không còn là tòa thành thị đổ nát kia.
Nơi này là một hang động dưới mặt đất, ba người đang đứng trong một con suối
sạch sẽ và ấm áp.
Một giọng nữ khác vang lên: "Đây là suối Sinh Mệnh tại dưới mặt đất còn thừa
duy nhất trong thế giới này... ta chiết xuất mấy giọt tinh hoa cuối cùng của nó,
để cho Liễu Bình khôi phục như thường."
Lại một giọng nói già nua trang nghiêm vang lên: "Hai đứa nhỏ, các ngươi hãy
rời khỏi dòng suối đi, nếu không không đủ hắn sử dụng."
Ngay sau đó, giọng của Nữ Tử Thần vang lên: "John, Jenny, hai người rời khỏi
con suối này đi."
Hai người vội vã rời khỏi nước suối.
Bọn họ nhìn về phía nước suối, chỉ thấy tất cả nước suối đều tụ tập về phía thiếu
niên kia, rồi dần dần nhập vào cơ thể của hắn.
Toàn bộ con suối đang dần khô kiệt với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Cuối cùng... Thân hình của thiếu niên hơi động, bỗng thở dài một hơi nói: "Quá
nguy hiểm."
Hắn cất song đao trở về bao, khập khễnh đi khỏi suối nước, dựa vào vách đá
chậm rãi ngồi xuống.
Tùng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Người dùng thân phàm nhân, chém giết một vị Chúa tể Ác Mộng]
[Trong vô số tuyến thời gian thế giới, đây là một chuyện chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600503/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.