Trong thành thị như một đống đổ nát.
Liễu Bình và John, Jenny lại đi trước thi thể khổng lồ như núi kia.
"Chính nó là kẻ đã hủy diệt thế giới của chúng ta!"
John giận dữ rút trường kiếm ra, dùng toàn lực chém về phía thi thể của Chúa tể
Ác Mộng.
Một tiếng vang giòn xuất hiện.
Kiếm của hắn ta gãy thành hai đoạn, một đoạn trong đó bay ra ngoài, cắm thẳng
xuống mặt đất.
John giật mình.
"Tới cùng là quái vật gì, ta... ngay cả da nó đều không chém nổi..."
Hắn ta nói với vẻ thất hồn lạc phách.
Jenny tiến tới ôm hắn ta, xoa nhẹ lưng hắn ta để an ủi.
Liễu Bình nói: "Không cần thiết thất vọng như vậy, vô số cường giả của các thế
giới đã chiến đấu với chúng nó qua vô số năm tháng, cũng chưa từng thắng nổi
bọn chúng."
"Vậy tại sao người lại có thể giết nó?"
John không nhịn được hỏi.
"Ta cũng bỏ ra vô số năm tháng... còn lâu hơn những gì người có khả năng
tưởng tượng ra."
Liễu Bình thở dài, nói.
Hắn đưa tay đặt lên thi thể Chúa tể Ác Mộng.
"Ngài định làm gì?"
Jenny hỏi.
"Ta cần cảm thụ sự tồn tại của nó, người biết đó, cho dù là lừa gạt người khác
cũng cần tư liệu nhất định, như vậy mới có thể làm cho người khác tin phục."
Liễu Bình nói.
Đang nói chuyện, lại có từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt Liễu Bình:
[Người phát hiện một thi thể, cùng một Ác Mộng chi Ủng.]
[Bởi vì ngươi là người thắng trận trong trận chiến tranh này, người đã thu được
quyền sử dụng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600504/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.