Ầm...
Sấm sét vạch phá bầu trời, chớp giật lấp lóe mà đi.
Hạt mưa tí tách hạ xuống.
John và Jenny đã không thấy đâu nữa.
Trong cơn mưa lầy lội, một người chầm chậm đi từ phương xa tới.
Tay trái và tay phải của hắn đều nắm một thanh trường đao, ánh mắt rất bình
tĩnh, trường đao ma sát mặt đất tạo thành từng đốm lửa, hỗn hợp tiếng mưa gió,
làm cho người nghe có một cảm giác khó tả.
"Ngươi còn có tâm nguyện nào chưa hoàn thành hay không?"
"Chết đi!"
Quái vật quát.
Tất cả tròng mắt dựng thẳng của nó đều có ánh sáng hiện lên, tạo thành một
hàng rào ánh sáng bao phủ người kia.
Người kia lại không để ý chút nào, bình thản bước ra khỏi hàn rào, nói: "Thấy
chưa, lực lượng của ngươi đã tiêu hao hết sạch, hoàn toàn không thể làm ta bị
thương."
"Không thể nào! Chắc hẳn ngươi đã dùng phương pháp nào đó lừa gạt ta, một
chiều này không thể tiếp được một cách nhẹ nhàng như vậy."
Quái vật mở to mắt, nói.
Người kia vỗ tay, nói: "Đúng vậy, thật không hổ là Chúa tể Ác Mộng, ngay cả
điều này cũng có thể thấy được, đáng tiếc..."
"Ngươi không giết được ta!"
Chúa tể Ác Mộng trầm giọng nói: "Mọi Kỳ Quỷ đều thần phục ta, chúng sinh
lại không có lực lượng để giết ta!".
"Có lẽ chúng sinh không được, thế nhưng ta không phải chúng sinh."
Người kia nói.
"Ngươi là cái gì?"
Chúa tể Ác Mộng hỏi.
"Không phải người không phải quỷ, giống thần lại tựa ma... cuộc sống đã làm
cho chúng ta hoàn toàn thay đổi, đặc biệt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600502/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.