Giây tiếp theo.
Trên bầu trời, một khí tức điên cuồng không thể nói rõ bắt đầu xuyên thấu cả
tầng mây.
Ác Mộng sắp buông xuống!
"Johan... Căn cứ bí mật ở đâu?"
Thiếu nữ bất an hỏi.
Liễu Bình bỗng phục hồi tinh thần.
"A, thì ra là thế."
Hắn nói nhỏ một câu, quay đầu lại nhìn thoáng qua thiếu nữ, mỉm cười và nói:
“Nó ở ngay chỗ này, chỉ cần người nhắm mắt lại, đếm ngược mười giây, ta sẽ
làm nó hiện ra trước mặt ngươi."
"Mười giây à? Được rồi."
Thiếu nữ nói.
Nàng nhắm mắt lại, bắt đầu đếm.
Cùng lúc đó, Liễu Bình rút Bách Nạp Đao ra, nhanh chóng sáng lập một động
phủ trên vách núi đá.
Đúng vậy.
Hai ngàn năm sau, nơi này chắc chắn phải có doanh địa.
Nếu nơi này không có doanh địa -- Vậy thì hắn làm cho nó có!
"Mười,"
"Chín,"
"Tám,"
“Hai, “Một!"
Thiếu nữ mở mắt ra.
Chỉ thấy bên ngoài mặt núi vẫn trụi lủi, không có căn cứ bí mật gì cả.
"Johan, có phải chúng ta nên trở về không --"
Thiếu nữ đang nói thì bỗng thấy Liễu Bình vươn tay, bẻ khối đá nhô lên kia một
cái.
Ầm ầm ầm -- Đá núi thổi lui qua một bên, để lộ ra một thông đạo.
Nhìn lại bên trong, có thể nhìn thấy những cục đá trong suốt sáng long lanh, các
loại ghế ngồi và đồ ngủ, thậm chí còn có một cái đuôi chó đang không ngừng
lay động!
"Thật thần kỳ, ngươi đã chuẩn bị bao lâu vậy."
ế
Thiếu nữ nhịn không được mà hỏi.
"Hai năm thì phải, chủ yếu là đặt mua những thứ này tốn một ít tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600498/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.