Vài phút sau.
Thiếu nữ ngồi trên ghế sau, phát ra một tiếng hoan hô.
Motor bay trên trời phát ra từng tiếng nổ vang, vượt qua mấy chiếc xe buýt
đang chạy chậm dọc theo quỹ đạo, khai hỏa toàn bộ mã lực bay lên đỉnh núi.
Đây là một thiết bị phi hành tốc độ cực nhanh.
Khi bọn họ đến đỉnh núi, giọng nói của Tử Thần lại vang lên lần nữa: “Ngươi
phải nắm chặt thời gian, còn chừng mười phút thì Ác Mộng sẽ buông xuống."
"Đã biết."
Liễu Bình mang theo thiếu nữ đi lên đài chiêm tinh-- Trong thành đang cử hành
ngày hội long trọng, cho nên nơi này cực kỳ quạnh quẽ, gần như không có bóng
người.
Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm: “Để ta nhìn tinh tượng
xem... Có lẽ chúng ta có thể biết trước sẽ xảy ra chuyện gì”.
Không trung bị mây xám bao phủ, trông thật âm u, không nhìn thấy cái gì cả.
Lấy thực lực của Liễu Bình, tất nhiên có thể xuyên thấu qua không trung, nhìn
thấy thân thể khổng lồ thiên ngoại kia.
Nhưng sức mạnh trên người thiếu nữ còn chưa thức tỉnh, lúc này cũng không
nhìn thấy cái gì.
Liễu Bình liếc nhìn thiếu nữ một cái, lại quan sát thành thị đèn đuốc huy hoàng
dưới núi mấy phút, trong lòng hiện lên vô số suy nghĩ.
Ở trước mặt Ác Mộng, thần linh cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Hắn lại phải nghĩ ra cách cứu vớt thiếu nữ trước mắt.
Rốt cục có biện pháp nào cứu được nàng? Tình báo quá ít.
Hắn chỉ biết vào hai ngàn năm sau, nơi này trở thành một mảnh phế tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600497/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.