Ngoài thành.
Trong một con sông bỗng xuất hiện lốc xoáy.
Liễu Bình mang theo Johan nhảy ra từ trong nước, đứng trên bờ sông.
Hai người quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy thành thị đang bị thiêu đốt và hủy diệt, ánh lửa chiếu sáng bầu trời
đêm, loáng thoáng truyền đến một loạt tiếng kêu thảm thiết vang dội dâng trào
liên hồi.
"Đáng chết..."
Sắc mặt thiếu niên Johan tái nhợt, trong mắt lộ ra phẫn nộ, “Làm chiến sĩ của
thần linh, rõ ràng ta có thể..."
Hắn ta duỗi tay cầm kiếm.
"Không, chúng ta không thể ra tay."
Liễu Bình bình tĩnh nói.
Thượng để bỗng nói bên tai hắn: “Tuyến vận mệnh đã bắt đầu biến hóa, chúa tể
Ác Mộng đã nhận ra chút manh mối, nó sắp phái thủ hạ đắc lực tới nơi này xem
xét tình hình."
"Jenny! Ta nhớ người đâu có máu lạnh như vậy."
Johan bỗng cúi đầu nhìn hắn và nói.
Liễu Bình nhẹ nhàng nói: “Máu lạnh sao? Johan, đây là bài học đầu tiên để
người trưởng thành, nếu người thật sự muốn thay đổi tất cả, máu lạnh và tàn
khốc là bài học đầu ngươi phải học, mà không phải chuyện gì cũng muốn xông
thẳng lên trước."
"Vì sao!"
Johan giận dữ hét, “Các chiến hữu đang chiến đấu với quái vật, ta không thể
đứng ngoài cuộc --"
Bang! Liễu Bình tung một thủ đạo trực tiếp đánh hắn ta bất tỉnh.
"Thiếu niên nhiệt huyết, ta có thể lý giải người, nhưng ta càng khát vọng chiến
thắng bọn chúng hơn ngươi."
Hắn lắc đầu, sau đó khiêng đối phương lên vai.
Hắn có thể lý giải tâm tình của đối phương, nhưng cả thần linh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600499/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.