Phanh! Một tiếng động nhỏ vang lên, thẻ bài hóa thành một giá cắm nến tản ra
thánh quang nhàn nhạt.
"Giá cắm nến thần thánh."
"Thuyết minh: Phóng thích ánh nến trừ tà khiến tất cả tà ác không thể tiến vào
nơi ánh nến bao phủ."
"(Muốn sử dụng giá cắm nến thì cần đưa tiền, mỗi giây tốn một gram hoàng
kim, tiền không đủ thì sẽ bị đá ra khỏi phạm vi thánh quang bao phủ)."
Liễu Bình cầm giá cắm nến đi đến phía trước.
Tất cả thi thể bị ánh nến chiếu rọi trên đường đều bị đẩy bay ra, rơi vào máu
loãng đằng xa, liên tục phát lên tiếng “Bùm”.
Giọng nói của thượng để theo đó mà vang lên: “Xem đi, người đứng trong ánh
nến nhìn có vẻ thần thánh cỡ nào! Uy nghiêm cỡ nào! Có sức mạnh cỡ nào! Ngươi là hi vọng cuối cùng của trong nhân thế!”.
"Được rồi, ta chỉ đang tiêu tiền mà thôi, đừng nói nhiều như vậy."
Liễu Bình nói.
Liễu Bình đi nhanh trên cây cầu băng tuyết một lát, phía trước đột nhiên xuất
hiện một người chết bụng phệ.
Nó mặc một bộ trường bào ma pháp hoa lệ, trên mười ngón tay đeo đầy nhẫn
được khảm đá quý, trong tay còn nắm một thanh trường thường được chế thành
từ hoàng kim.
"Huyết... Nhục... Cho ta ăn..."
Người chết này lung lay xông tới chỗ Liễu Bình.
Liễu Bình giữ giá cắm nến lên.
Thánh quang chiếu sáng tất cả hắc ám, làm tất cả những người chết gần đó bị
đánh bay ra ngoài.
Nhưng người chết bụng phệ kia lại êm đẹp đứng trong phạm vi thánh quang
chiếu rọi, không có chuyện gì cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600472/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.