Nàng ta mặc một bộ trường bào huyết sắc, trong tay cầm giá cắm nến, tỏa ra hắc
ám vô tận.
Nàng ta ngồi trên bích hoạ, rũ mắt nhìn về phía Liễu Bình, mở miệng nói:
“Ngươi là sứ giả của thượng đế sao?"
"Không, ta không phải."
Liễu Bình nói.
"Không có khả năng, lão đầu đáng chết kia tuyệt đối không đưa giá cắm nến
thần thánh cho một người mà hắn không tán thành."
"Đại khái có thể xem ta như chiến hữu của hắn."
"Trước kia các ngươi quen biết à?"
"Ta quên mất rất nhiều chuyện, mơ mơ hồ hồ có chút ấn tượng, hẳn đã từng
cùng nhau ăn cơm."
"Cho nên người tới địa ngục... Là vì nguyên nhân gì?"
"Đây là bí mật giữa ta và hắn, tóm lại, chúng ta sẽ không làm mọi chuyện trở
nên tệ hon."
Nữ tử huyết bào trầm ngâm mấy phút, sau đó nói nhỏ một câu: “Đúng vậy, mọi
chuyện đã tệ nhất có thể rồi, các ngươi thật sự không thể làm mọi chuyện trở
nên tệ hơn, các ngươi có thể giữ được mạng ở chỗ này đã là không tồi."
"Nàng là ai?"
Liễu Bình hỏi nhỏ một câu.
"Người một nhà, Đại Địa chi Mẫu Gaia -- Nhưng nàng đang hận ta."
Thượng để nói ngắn gọn.
"Vì sao?"
"Bởi vì lúc Ác Mộng tới, ta đã chết, cho nên toàn bộ nhân gian và mặt đất đều
bị hủy diệt."
"Nàng hy vọng người chiến đấu?"
"Đúng vậy, lúc mặt đất bị hủy diệt, nàng mất đi quá nhiều sức mạnh, hiện giờ
cũng bị tổn hao thực lực giống như chúng ta."
Liễu Bình nhìn về phía nữ tử huyết bào trên bích hoạ, ánh mắt dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600473/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.