Lý Trường Tuyết hóa thành một bạch khí sắc bén, xẹt qua trời cao, lao thẳng về
hướng Aland.
Đồng tử của Aland co rụt lại.
Đây là kiếm khí! Kiếm khí là tiêu chí của kiếm khách trong Tu Hành Trắc.
Nhưng hình như kiếm khí này lại có chút bất đồng -- Không biết vì sao, lông tơ
trên người hắn ta đều dụng hết cả lên! Kiếm khí chỉ là sức mạnh sơ cấp, kiếm
khách thực lực hơi mạnh một chút đều có thể lấy khí hoá mũi nhọn.
Đối phương vứt bỏ kiếm quang uy lực càng mạnh mà kiên trì sử dụng kiếm khí
để chiến đấu thì nhất định là có điểm độc đáo ở phương diện này.
Trong nháy mắt, Aland chỉ có thể nghĩ được như vậy.
Sau đó.
Một vệt kiếm khí màu trắng kia đã lao đến trước mặt.
"Cút!"
Aland điên cuồng hét lên một tiếng, cả người đột nhiên lui về phía sau mấy
chục mét, xoay người trảm một cái! Chỉ thấy bóng kiếm trùng trùng điệp điệp
hiện ra từ trường kiếm trong tay hắn ta, cấu thành một mặt tường kiếm ngay
trên không trung, ý đồ ngăn trở bạch khí kia.
Trảm này là tuyệt chiêu của hắn ta, không phải thời khắc mấu chốt thì tuyệt đối
không lấy ra dùng.
Đương đương đương -- Âm thanh kiếm khí giao kích như xoay tròn quanh co,
đột nhiên phá tan bức tường kiếm ngay chính diện.
Bạch khí tan đi.
Lý Trường Tuyết hiện thân, không có hứng thú mà nói: “Kiếm của người quá
phức tạp -- người có quá nhiều ý niệm trong lòng, kiếm thức không thuần, tiêu
chuẩn kiếm đạo cũng chỉ đến được trình độ này, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600401/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.