“Trường Tuyết, ngươi là người đầu tiên tìm ta sáng tạo kỹ năng -- ngươi thu
thập công đức như thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Giết quái vật đấy, trên biển cảnh quốc gia của ngươi có rất nhiều quái vật quấy
nhiễu, ta cứ giết giết giết một hơi, sau đó công đức đã đủ rồi."
Lý Trường Tuyết ung dung mà nói.
Thì ra là thế... Vậy cũng phù hợp với phong cách hành sự của nàng.
"Trường Tuyết, chỗ ta đã không có chuyện gì, người phải tiếp tục tích góp công
đức, tranh thủ tiến giai chiều kiếm pháp này đạt tới trình độ kiếm pháp Kỳ Quỷ
thứ cấp."
Liễu Bình nói.
"Vì sao?"
Lý Trường Tuyết hỏi.
Liễu Bình nói: “Bởi vì tên vừa rồi chỉ là nhân vật nhỏ, chúng ta còn chưa có khả
năng đối phó những quái vật Ác Mộng sau lưng hắn, phải cần đến kiếm pháp
Kỳ Quỷ càng mạnh."
"Vậy ngươi còn ở lại nơi này làm gì? Ngươi thì làm sao?"
Lý Trường Tuyết lo lắng hỏi.
"Ta đã tìm được manh mối mình muốn, có thể tách ra rời đi vào bất cứ lúc nào."
Liễu Bình nói.
"Được, vậy ta sẽ mau chóng tích góp công đức, tranh thủ sớm ngày đến để
người tiếp tục sáng tạo kỹ năng càng mạnh."
Lý Trường Tuyết nói.
Liễu Bình gật đầu nói: “Đi đi, cố lên."
Lý Trường Tuyết cười cười với hắn, thân thể chợt lóe rồi hóa thành một thẻ bài,
bay trở về sách thẻ.- - Kiếm thuật của nàng càng mạnh thì võ kinh sẽ càng
mạnh.
Nói cách khác, công đức hắn thu hoạch được cũng sẽ càng nhiều! Trong lòng
Liễu Bình có thêm một tia an ủi, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600402/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.