Hắn ta đi đến trước mặt đội viên thứ hai, mở miệng nói: “Thánh Điện Thuẫn kỵ
sĩ, mỗi lần chiến đấu người luôn chắn ở đằng trước, tuy không có lấy được điểm
gì, nhưng trong lòng ta hiểu rõ, nếu không có người thì cuộc chiến sẽ không tiến
hành thuận lợi như vậy."
“Cho nên tuy ngươi chỉ có 153 điểm, nhưng trong mấy lần săn thú cỡ lớn, ta
làm đội trưởng sẽ cho ngươi thêm một chút điểm -- Vậy thêm 50 điểm đi."
Aland gõ vào dụng cụ tính toán.
Đinh! Một con số xuất hiện trước ngực tên Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ cường tráng
kia -- 203 điểm! Tay súng bắn tỉa kia nhìn số công huân trước ngực Thần Điện
thuẫn kỵ sĩ, đã bắt đầu khẩn trương.
Sắc mặt căng chặt của Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ lại dần lơi lỏng lại.
Bất kể thể nào, điểm công huân của gã cũng cao hơn tay súng bắn tỉa kia.
Gã không phải người có công huân thấp nhất.
"Cảm ơn thủ lĩnh, ngài có chuyện gì thì chỉ cần hạ lệnh cho ta, ta sẽ không chổi
từ bất chấp nguy nan."
Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ ồm ồm mà nói, thậm chí quỳ một gối xuống đất, thi lễ
với Aland.
Ý cười trên mặt Aland càng tăng lên, xua tay nói: “Đây là thứ ngươi đáng có
được, không cần khách khí với ta."
Trên tay hắn ta đột nhiên xuất hiện một thanh lợi kiếm.
Trường kiếm đâm vào miệng của Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ, đâm thủng qua cả ót.
Kỵ sĩ kia căn bản không kịp phản ứng, cả người run rẩy một hồi, đôi tay vừa
nâng lên bắt lấy thân kiếm rồi bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600387/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.