Liễu Bình nhìn chăm chú vào thẻ bài, trong hư không nhanh chóng hiện ra từng
hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Thẻ bài Ác Mộng: Ao chuyển hóa (Ngụy)."
"Đây là một thẻ bài có tính lừa gạt, đã lừa tất cả chúng sinh, nhưng lại không
cách nào thực hiện lừa gạt nào trước mặt ngươi."
"Ngươi có thể nhìn thấy gương mặt chân thật của nó:"
"Thẻ bài Ác Mộng: Thuật cắn nuốt."
"Một khi kích hoạt thẻ bài này, nó sẽ lập tức hấp thu linh hồn người sử dụng,
trực tiếp đưa người đến trước mặt quái vật Ác Mộng được vẽ trên thẻ bài."
Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.
Thì ra là thế! Không nghi ngờ gì nữa, những người này hẳn là “Trái cây"
của quái vật Ác Mộng kia.
Đáng thương cho những người này tự cho là mình đang thành lập văn minh,
chinh chiến vạn giới vì tộc đàn, thật ra chỉ là đang làm lính hầu cho con quái vật
Ác Mộng kia, thu thập đồ ăn cho nó.
Hơn nữa cách mỗi một ngày, nhất định sẽ có một người trở thành đồ ăn của quái
vật kia.
Đây là sự tàn nhẫn và bị thương cùng cực.
Liễu Bình nhìn Delia, cười nói: “Công huân quý giá như thế, người lại nguyện ý
tốn công huân mời ta uống một ly."
"Bởi vì ta là mạnh nhất."
Delia cười rộ lên.
Một hàng chữ nhỏ lặng lẽ hiện lên trên đỉnh đầu nàng: “Nữ tử bị bạch cốt hoang
mang vây quanh."
"Nàng giết chết vô số chúng sinh, hài cốt chồng chất như núi, vẫn luôn leo lên
đỉnh núi không thể nhìn thấy."
Nàng ta xua xua tay với Liễu Bình, tiếp tục nói: “Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600386/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.