Trong đầu Liễu Bình bỗng hiện lên một ánh chớp.
Hắn lớn tiếng nói: “Sư phụ, con có một ý tưởng."
"À? Nói nghe một chút xem?"
Lão đạo vừa phe phẩy cây quạt, vừa đáp lại.
"Cái gọi là thiện chiến giả không có công hiển hách, chúng ta không cần chạy
cứu người khắp nơi, chỉ cần khiến cho mọi người ăn cơm no, có chỗ ở, có thể
sống qua ngày, sắp xếp ổn thỏa cho tất cả các sinh linh, mỗi người một mệnh,
vậy tự nhiên có thể đạt được công đức."
Liễu Bình nói lớn tiếng.
Lão đạo vỗ tay cười nói: “Đây là một biện pháp -- Nhưng con thực hiện chuyện
này bằng cách nào?”.
Lúc này Liễu Bình một niệm thông thì trăm niệm thông, thuận miệng nói ra:
“Đầu tiên là thống nhất thiên hạ, sau đó chế ra một bộ công pháp mà người nào
cũng có thể tu hành, không quan tâm là tư chất cỡ nào, đều có thể tu tập, chỉ
loại trừ bất thiện, chỉ loại trừ bất thành."
"Ngươi muốn chế ra một bộ thiện pháp, chuyện này cũng không phải nói chơi,
từ xưa đến nay, hình như chỉ có người siêu phàm nhập thánh mới có thể làm
được."
Lão đạo nói.
Siêu phàm nhập thánh -- Trong đầu Liễu Bình hiện lên một ánh linh quang.
Hắn tiến đến từ tầng Ác Mộng, đầu tiên là gặp gỡ chúng Linh trong đoạn lịch sử
trống kia, lại chiến đấu với sinh vật Ác Mộng, cuối cùng dừng lại ở thế giới
song song này.
Tất cả mọi chuyện đó đều là vì sáng tạo một bộ võ kinh siêu phàm nhập thánh.
Có lẽ cái gọi là siêu phàm nhập thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600286/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.