Xem ra, trong trận chiến này, Thư Quý phi đang muốn gây phiền phức cho “đồ điên” nhà hắn.
Sau khi Mục Giác báo tên họ, Vương Xung đã biết hắn là ai. Hắn ta lại nhìn hắn một lượt và nói chuyện với giọng điệu quái gở: “Thì ra là phò mã, tiểu nhân có mắt không trọng, mong phò mã thử tội.”
Cao Duy đã tốn rất nhiều tâm sức để tìm được một phò mã tốt” cho Minh Nghi. Tất cả con cháu chưa lập gia đình của những nhà bần hàn trong triều đều được vẽ chân dung và gửi đến cho nàng xem. Vương Li cũng đã cầu xin Thư Quý phi, gửi bức chân dung của Vương Xung cho nàng.
Vì muốn sỉ nhục Minh Nghi, Thư Quý phi đã đồng ý. Lúc đó, Vương Xung còn tưởng rằng mình đã bắt được cọng rơm sẽ đưa mình lên như diều gặp gió.
Kết quả là, không biết Minh Nghi tìm đâu được một bức chân dung, và đích thân cầm đến nói với Hoàng đế Thần Tông rằng người này chính là phò mã mà nàng chọn.
Nhị công tử Mục Giác của phủ Định Bắc hầu, một người mà bọn họ chưa từng để tâm, cứ như vậy đánh bại tất cả bọn họ.
Mỗi lần nghĩ đến chuyện đó, Vương Xung lại nghiến răng căm hận vị phò mã xuất hiện một cách kỳ lạ kia, và không ngờ là lại gặp hắn vào lúc này.
Mục Giác không trả lời, chỉ cầm roi ngựa gạt đám lá và cỏ dại dính vào mép giày của mình, sau đó đứng lên vươn mình một cái: “Đi thôi, còn dám chơi một trận nữa không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-pho-ma/3473978/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.