Rút thẻ ngẫu nhiên mà lại rút ra SCP-106, điều này đối với Lâm Dữu mà nói thực sự là chuyện tốt.
Không nói đến việc lợi dụng "túi không gian" để chạy thoát khỏi Abel, ban đầu cô vốn cũng định tìm ông ta để hỏi vài chuyện. Bây giờ nhân cơ hội triệu hồi bằng thẻ bài, cô còn có thể tiết kiệm một lần sử dụng kỹ năng chỉ định cho sau này, Lâm Du cảm thấy lần này mình thật sự lời to rồi.
Cô mắt nhắm mắt mở, chỉ coi như không thấy vẻ mặt rối rắm đầy mâu thuẫn của ông ta, vừa mong cô nhanh chóng cút khỏi chỗ một mẫu ba phân đất (1) của mình, lại vừa không dám nói thẳng ra, cô bèn trực tiếp mở miệng.
(1) Một mẫu ba phân đất (一亩三分地): Ngày xưa, một mẫu bằng 6000 thước (hay xích ~ 0.33m) vuông. Hiểu 1 cách nôm na là 3 phân (3 cm -centimet) so với cả 1 trăm mét => Chẳng đáng bao nhiêu.)
''Tôi nghe nói..."
Cô hỏi.
''Ban đầu lúc quản thúc mất hiệu lực, ông đã bắt được một nghiên cứu viên vào trong à?''
Cơ thể của tiến sĩ Scranton thực ra đã gần như mục nát từ vụ t.a.i n.ạ.n nhiều năm trước. Hiện giờ, ông ta hoàn toàn phải dựa vào những "con mồi" mà mình bắt được để chắp vá thành một thân thể hoàn chỉnh. Ngay cả cổ họng cũng không phải của bản thân ông ta, cho nên nói chuyện cũng vô cùng vất vả, chỉ hàm hồ lẩm bẩm một tiếng.
Điều này tương đương với thầm chấp nhận.
Lâm Dữu cũng không khách sáo, tiếp tục truy hỏi: "Vậy anh ta có nói gì không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4884154/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.