Trong lúc nhất thời, ngoài cửa là tiếng kêu t.h.ả.m thiết, tiếng thét gào không dứt bên tai.
Ban đầu, chỉ riêng một bức tượng đã có thể làm cho SCP-682 dán chặt vào tường không dám nhúc nhích, bây giờ lại có thêm một "người e thẹn", cảnh tượng này thật sự là quá đặc sắc.
Tổ chức thực hiện các biện pháp an ninh đúng là rất tốt- việc quản thúc nhiều lần bị mất hiệu lực không phải do những biện pháp này có vấn đề, bọn họ đã dốc hết sức làm tốt nhất trong khả năng của mình, thế nhưng năng lực của những vật quản thúc này quá dễ dàng vượt qua khống chế.
Nhưng không nói đến những thứ khác, riêng cánh cửa sắt này vẫn khá chất lượng, hơn nữa SCP-682 đang bị kia hai thứ kia quấn lấy khiến nó hết cách, hoàn toàn không có cơ hội để tấn công bên này, Lâm Dữu cũng yên tâm lớn mật đứng ở góc tường nghe lén.
Cô cũng có thể phân biệt được tiếng nào là do ai phát ra.
Bức tượng sẽ không lên tiếng, tiếng gào khóc quen tai kia là SCP-096, còn âm thanh xa lạ còn lại không cần nghĩ cũng biết là của con thằn lằn lớn đó. Nó gào thét đến nỗi khàn giọng, không biết có phải nó vô tình nhắm mắt lại trong lúc bị SCP-096 túm lên đ.á.n.h hay không mà lại bị SCP-173 vặn cổ mấy lần.
Thảm, thật sự là quá thảm.
''Như vậy không an toàn lắm.''
Quản gia nhìn cô dán sát người vào cửa, không khỏi lo lắng nói: "... Hay là để tôi nghe hộ cô?"
''Không không." Lâm Dữu vui vẻ, nói tiếp: "Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863697/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.