Edit: Bối Xu
Lâm Hoan Hỉ vừa đăng weibo xong, Cảnh Dịch cũng vừa về đến nhà.
Lúc thấy cả một phòng toàn người, anh hơi ngạc nhiên, cởi áo khoác móc lên giá áo, xắn tay áo lên đi về phía phòng khách.
"Rất náo nhiệt nhỉ."
"Chào Dịch ca!"
Các thiếu niên đồng thanh hô chào hỏi.
Cảnh Dịch khẽ vuốt cằm, ánh mắt dừng lại trên người Lâm Hoan Hỉ, thấy cô rầu rĩ không vui, chân mày không khỏi nhướn lên: "Làm sao thế?"
Chúc Sơn cúi gần vào tai Cảnh Dịch, cười như kẻ trộm nói: "Chị dâu đánh dấu chủ quyền."
Đánh dấu chủ quyền?
Ánh mắt anh nhìn điện thoại trên bàn, vươn tay cầm lên, xem nội dung trên weibo.
Anh đọc bình luận, quả nhiên đều là mắng Lâm Hoan Hỉ không biết xấu hổ, cũng có một số người cảm thấy Lâm Hoan Hỉ tính tình thẳng thắn, từ anti chuyền thành fan hâm mộ.
Tùy tiện nhìn một lượt, anh đăng nhập tài khoản của mình đăng trạng thái lên weibo.
[Cảnh Dịch V: Người tôi thích chính là cô ấy, lêu lêu*.]
- - Tuy thời gian có hơi sai, vậy mà tôi lại cảm thấy có chút ngọt.
- - Trong khoảng thời gian ngắn tôi không biết nên ăn cẩu lương hay là anti Lâm mỗ.
- - Tôi... tôi muốn đứng trên chiến hạm ThầnKỳ CP
- - #Lâm Hoan Hỉ độc ác#, người hâm mộ Cảnh Dịch cũng thành anti rồi.
- - Tình yêu không phải là một cái vòng xoay, không biết một số người tỏ thái độ làm gì, cuộc sống sinh hoạt của hai vợ chồng người ta, mấy người quan tâm cái gì?
- - Tôi tin tưởng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-la-vo-anh/1726579/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.