Tiếng bước chân của Thẩm Hi Dao ngày càng xa,ngày càng nhỏ, lẫn khuất vào trong khu rừng,đến cuối cùng là chừa lại bầu không khí yên tĩnh dị thường.Nhớ đến lời dặn dò của Thẩm Hi Dao nên Diệp Linh Lung cũng ngồi yên trên kiệu, không động đậy dù chỉ một chút
Bỗng có tiếng lá cây xào xạc,như thể có người cố tình đạp lên những chiếc lá rơi bên ngoài để gây sự chú ý với
Diệp Linh Lung
"Hi hi,tân nương xuất giá~"
"Hi hi,tân nương xuất giá!"
Vẫn là giọng nói có phần hớn hở đang xen căm phẫn khi chúc phúc tân nương mà ban đầu Thẩm Hi Dao đã nghe được
Con hồ ly này ranh mãnh thật,đợi Thầm Hi Dao đã vào rừng rồi thì lại quay về tìm tân nương. Vốn dĩ mục tiêu của nó luôn là tân nương ngồi trong kiệu,kẻ ngoài có thể giết sau
"Tân nương...ta chúc ngươi hạnh phúc...~"
Tiếng nói trong trẻo ma mị đó dần dần gần hơn với kiệu hoa.Diệp Linh Lung siết chặt ống váy,mím môi không phản ứng, dù vậy cũng không hề tỏ ra sợ hãi
"Tân nương...ngươi đang sợ sao?Đừng sợ.. ngày đại hỷ phải cười lên chứ".
Diệp Linh Lung:"..."
Tiếng bước chân dừng lại ngay trước kiệu,bây giờ Diệp Linh Lung và con hồ ly đó chỉ cách nhau bằng một tấm màn mỏng.Song xung quanh kiệu đã được dán bùa,chẳng lẽ con hồ ly đó không sợ?
Diệp Linh Lung ngẩn mặt nhìn tấm màn đỏ, phía sau là cái bóng đen khổng lồ,y đang đợi kết quả,trái tim đập nhanh, mong đợi điều gì đó
Ấy vậy mà có một bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ta-la-su-ton-phan-dien-khong-the-cuu-roi/3739399/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.