Sáng hôm sau Thẩm Hi Dao đã kể lại chuyện đêm qua và xin ý kiến của Diệp phu nhân. Kết quả không ngoài dự đoán thì bà ta kịch liệt phản đối
Nhưng Diệp Linh Lung một mực làm theo ý mình,điều này làm Diệp phu nhân tức giận,định nhốt đứa con gái này vào phòng thì Thấm Hi Dao đột nhiên ra mặt nói đỡ vào lời. Không phải y không lo cho Diệp Linh Lung nhưng nghĩ đây là ngụ ý của hệ thống nên đành vậy
Nhờ y mà hai vợ chồng họ Diệp mới miễn cưỡng cho phép Diệp Linh Lung giả làm tân nương .Mọi chuyện diễn ra không khác gì so với hôm trước,vẫn là đoàn kiệu hoa,chỉ là tân nương hôm nay là một người mới, còn thêm một nữ hầu Thẩm Hi Dao
Lần trước con hồ ly không mắc bẫy,thậm chí còn cảnh cáo ngược lại y,chắc chắn lần này đã có sự đề phòng hơn.Thẩm Hi Dao không chắc có thành công hay không,nhưng nếu hệ thống đã ra đề xuất này thì cũng không đến nỗi nào đâu nhỉ?
Đoàn kiệu hoa lần nữa đi vào khu rừng âm u kia. Tiếng gió rít như gào thét không ngừng vang lên,khiến Thẩm Hi Dao lạnh toát cả sống lưng
Nằm ngoài dự đoán của Thẩm Hi Dao thì Diệp Linh Lung từ đầu đến cuối chẳng hề tỏ ra sợ hãi,dù chỉ một chút. Từ khi trang điểm cho đến khi bước chân lên kiệu,thứ y thấy được chỉ là nét mặt buồn bã không thể hiểu nổi của Diệp Linh Lung
Thẩm Hi Dao không giấu được tò mò gõ "cốc" vào kiệu,giọng thăm dò:"Tiểu thư,người ngồi trong đó có ổn không?"
Bên trong vọng lại tiếng ho khan:"Khụ...không sao,ta vẫn ổn"
Nói ổn nhưng chất giọng yếu đuối không chống đỡ nổi với cơn gió lạnh bên ngoài đã tố giác lại tất cả lời nói của
Diệp Linh Lung
Thẩm Hi Dao:"Tiểu thư nếu lạnh thì tiểu nữ sẽ lấy áo choàng cho người"
Diệp Linh Lung:"Ta không sao thật mà"
Kiệu hoa tiếp tục đi,càng đi sâu càng cảm thấy bầu không khí ngày một lạnh lên.Thẩm Hi Dao có thể chịu được nhưng có lẽ Diệp Linh Lung thì không
Trong lúc y nghĩ cách thì đột nhiên từ trong những hành cây có giọng hát nỉ non như đang oán than
"Tân nương...đại hỷ...hạnh phúc cả một đời...~"
"Tân lang...đại hỷ...nắm chặt dây tơ hồng...~"
"Tân nương ...chết thảm...hồn phách không xiêu độ...-" ()
"Tân lang...thất hứa...tìm mãi không thấy đâu..~"
Hát đúng bốn câu đó xong tiếng hát bất chợt tắt đi, khu rừng lại rơi vào yên lặng quái dị
Mấy gã khiêng kiệu ở đây hình như đều nghe hết,gã nào gã nấy mặt mày cũng tái xanh ,giọng nói run rẩy:"Thẩm tông sư, đây là thứ quỷ quái gì vậy...?"
Thẩm Hi Dao khẽ nói:"Ta nghe rồi,các ngươi đừng sợ"
Lần trước con hồ ly dùng lời khác nói với y,lần này con hồ ly đó dùng lời khác nói với không chỉ Diệp Linh Lung mà tất cả người có mặt tại đây
Y ngước nhìn vào rừng,trầm ngâm suy tư, tay âm thầm triệu hồi thần khí của mình. Một thanh kiếm với vỏ được khắc tinh xảo-Kha Nhã được y giấu một bên hông
"Ha ha,tân nương xuất giá,tân nương tiếp tục lừa ta"
Giọng nói ma mị đó bất thình linh xuất hiện ngay bên tai Thẩm Hi Dao,y giật mình quay mặt lại. Đối diện y là làn khói trắng có hình mặt người, đang vặn ra nụ cười méo mó rồi chớp nhoáng tan đi
Thẩm Hi Dao không giấu nữa,y rút kiếm:"Ma quỷ phương nào?!"
"Áaa!!!"
Thẩm Hi Dao kinh ngạc xoay người:"Chuyện gì?"
Một gã khiêng kiệu nằm dưới đất,đôi mắt trợn trắng,miệng chảy ra không ít máu,và hơn hết là giữa ngực của gã bây giờ chỉ còn mỗi một cái lỗ, trái tim đã bị moi mất
Chỉ trong một cái quay mặt của y mà con hồ ly đó đã có thể moi tim một người ,tốc độ đó thật là không thể tin được
"Chết...chết rồi, nơi đây không còn an toàn nữa đâu... mau... mau chạy đi ..."
Vốn dĩ tất cả người đều đã nghĩ qua chuyền này,chỉ là chưa ai dám làm thôi,bây giờ lời nói đó như mồi lửa thổi bùng mọi thứ. Người nào người nấy liền ba chân bốn cẳng chạy mất dép
Thẩm Hi Dao với tay theo cảnh cáo:"Này,đừng chạy,sẽ gặp nguy hiểm mất!"
Vừa nói xong, Thẩm Hi Dao cảm thấy cứ có gì đó không đúng,y bất giác quay đầu ra sau kiểm tra,ấy vậy mà một bộ móng vuốt nhân thời cơ y không chú ý mà lập đến đánh lén
Thẩm Hi Dao thân thủ nhanh nhẹn nên đã dễ dàng tránh né,y dùng kiếm đỡ thêm một đợt tấn công khác của con hồ ly
Móng vuốt sắc nhọn ma sát vào thân kiếm vang thân kiếm leng keng chói tai
Trước mặt y bây giờ là một con hồ ly trắng,nó còn rất to,chiều cao một chín một mười với Thấm Hi Dao
Y chống cự với hồ ly,nghiến răng nói:"Hoá ra là ngươi"
Ánh mắt hồ ly giữa trời đêm lại sáng như sao,nó nhìn y bằng thái độ giận dữ,cất tiếng:"Tân nương là người tu tiên.Ha ha,người tu tiên thì làm gì được ta chứ?!"
Thẩm Hi Dao cười khinh:"Thật sao?Ngươi tự tin quá rồi"
"Đã có không ít kẻ tự xưng là người tu tiên đến đây đòi chém đòi giết ta,nhưng...ha,chết hết rồi còn đâu"
"Nếu ngươi tự xưng mình tài giỏi thì hãy đuổi theo ta đi"
Dứt câu,con hồ ly đó biến thành làn khói trắng,uyển chuyển bay quanh người Thẩm Hi Dao như đang chọc tức rồi lập tức bay vào tận sâu trong rừng
Thẩm Hi Dao biết có hồ ly này muốn chơi trò mèo vờn chuột với mình,y thầm nghĩ."Được,đợi đến khi ta bắt được ngươi rồi thì đừng có mà cầu xin ta đấy"
Tay y gõ vào kiệu, nói:"Tiểu thư,chúng ta đã bị phát hiện rồi,ta vào trong rừng bắt có hồ ly đó,cô ở lại đây được không?"
Diệp Linh Lung trả lời bằng giọng hết sức mình thản:"Dân nữ không sao, Thẩm tông sư ngài cứ hành động đi"
Dù nói là không sao song Thẩm Hi Dao vẫn rất lo lắng,y lấy trong người lá bùa hộ thân đưa cho Diệp Linh
Lung,bốn góc xung quanh kiệu cũng được dán bùa cẩn thận
Thẩm Hi Dao dặn dò:"Cô tuyệt đối không được bước ra ngoài, nơi đây âm khí nặng nề, nhất định sẽ có vài ba thứ không sạch sẽ,ta đi sẽ về ngay"
Sau khi đã thu xếp được cho Diệp Linh Lung thì Thấm Hi Dao mới nhẹ lòng bước đi,nhưng chưa kịp đều mấy bước thì đã có tiếng nói phát ra từ trong kiệu:"Thẩm tông sư,ngài bắt được con hồ ly đó thì hãy khoan giết được không?"
Y khựng lại,khó hiểu hỏi:"Vì sao?"
Diệp Linh Lung ngập ngừng:"Chỉ là dân nữ muốn xem nhìn thử kẻ đã bắt hai tỷ tỷ của mình thôi"
Có rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu Thẩm Hi Dao,thế nhưng y vẫn đồng ý: "Nếu có hồ ly đó hung hăng thì không thể giữ lâu.Còn nếu không thì ta sẽ giữ mạng cho nó"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]