“Ông ơi, chúng ta đã phải đóng tiền viện phí 3 tháng trời rồi? Chúng ta còn tiếp tục nữa sao?”
Hai vợ chồng ngồi bên cạnh giường bên. Ông chồng lắc tay bà vợ:
“Bà im đi. Tôi nói cho bà nghe, đợi khi con bé tỉnh dậy rồi tính.”
Hoàng Thiên Kim mở mắt ra. Cái cô nhìn thấy đầu tiên là cây quạt trần.
“Tôi đang ở đâu?”
Ông lão vui mừng gọi cho bác sĩ:
“Bác sĩ, con bé tỉnh lại rồi.”
Bác sĩ vừa vào đến thăm khám cho Thiên Kim. Đầu cô bị đau nên lúc ngồi dậy cảm giác chóng mặt buồn nôn ập đến:
“Oẹ…”
Bà lão đỡ cô dậy: “Con không sao chứ?”
Thiên Kim gật đầu: “Đau quá. Đây là đâu vậy? Còn tôi là ai?”
Bà lão nhìn về phía bác sĩ: “Va đập mạnh khiến cô ấy bị mất trí nhớ."
"Vậy thì bao lâu hồi phục?”
Bác sĩ lắc đầu: “Cái này tùy thuộc vào nhiều yếu tố. Không thể nói trước được.”
Bà lão kéo ông lão ra bên ngoài:
“Con nhỏ đó mất trí rồi, chúng ta làm sao tìm được người nhà của nó? Làm sao trả hết nợ bây giờ?”
Bà lão không ngừng đánh mắng ông chồng:
“Ông thấy chưa. Tôi đã nói đừng lo chuyện bao đồng rước họa vào thân. Bây giờ tiền không có, còn phải trả thêm một khoản viện phí khổng lồ. Ông nói xem chúng ta làm sao?”
Ông già đi đi lại lại. Trong đầu liền lóe lên một suy nghĩ táo bạo:
“Nếu vậy thì chúng ta bắt nó làm trả nợ?”
“Ông nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3449814/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.