Tiêu Quân khuỵu xuống, lòng ngực không còn có thể hít thở. 
“Dì nhỏ…’ 
Tiêu Quân ném điện thoại vào mặt tên thuộc hạ: 
“Tên khốn! Đó không phải dì nhỏ của ta.” 
Tiêu Quân chống tay ngồi lại trên ghế, hắn lấy ly nước một hơi uống cạn. Hắn tựa vào ghế, thở dài sau đó lấy tay xoa thái dương: 
“Cũng may trong bức ảnh không phải là dì ấy. Nếu dì ấy mà có mệnh hệ gì, ta sẽ thế nào?” 
Hắn đưa tay đặt lên lòng ngực của mình. Trái tim hắn nhói lên một chút. Trong giây phút vừa rồi, hắn dường như không thể hít thở. 
“Ngươi nói cho ta nghe, chúng ta giao 3 tên đó cho cảnh sát. Ta thấy hình như sự việc không đơn giản như vậy. Cùng lắm bọn chúng bị bắt giam không phải tử hình. Vì sao phía cảnh sát lại nói chúng sợ tội nên tự tử?” 
Tên thuộc hạ nuốt nước bọt. Vì hắn đã theo nhà họ Tiêu nhiều năm. Hắn biết rất rõ tính của Tiêu Quân. Chuyện gì hắn đã để tâm thì nhất định tìm cho ra. Sau đó đưa trở về đúng theo ý hắn. Còn nếu không tìm được. Chắc chắn hắn sẽ không bỏ cuộc. 
“Ngươi mau nhanh chóng trích xuất camera hành trình và khu vực xung quanh đó. Ta muốn biết sau khi bất tỉnh đã xảy ra chuyện gì. Dì nhỏ không thể tự nhiên biến mất được!” 
“Dạ thưa Tiêu thiếu!” 
… 
Đến buổi trưa, tên thuộc hạ đã quay lại: 
“Tiêu thiếu. Tất cả những thứ ngài cần đều không có! Xe của chúng ta đang vào thời kỳ bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3449813/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.