“Nhà cô ở đâu?”
“Sếp, xe tôi để ở công ty?”
“Vậy tôi chở cô về công ty. Nghỉ phép vài ngày đi. Mặt cô thế này đi làm doạ người ta chết mất. Như tôi vừa rồi, không biết tối nay có ngủ được không?”
Hoàng Thiên Kim thở phì ra. Kéo gương trong xe xuống, nhìn mặt mình xem có khó coi không.
Rõ ràng là không có.
Đang đi thì trời đổ mưa lớn, anh thật chở cô về công ty. Thiên Kim vừa xuống xe, Tiêu Quân đạp ga rời đi rất nhanh như vừa thoát nợ.
Hoàng Thiên Kim đứng ở nhà xe, đưa tay ra chạm vào hạt mưa đang rơi. Lạnh buốt.
Điện thoại trong túi cô reo lên. Hoàng Thiên Kim ấn nghe.
“Anh vừa xong việc một chút mới ăn tối. Công chúa nhỏ của anh đang ở đâu? Mặt em làm sao thế?”
“Lâm Thắng, anh nói em nghe xem mặt em có đẹp không?”
“Lại bị dị ứng đậu phộng có đúng không?”
Hoàng Thiên Kim ngồi xuống. Cô nhìn vào màn hình điện thoại, giọng điệu trở nên nhỏ lại, nghèn nghẹn.
“Hôm nay em tăng ca. Lúc ăn không biết trong cơm có đậu phộng. Em xấu thế này anh có cưới em không? Huhu.”
“Ngoan nào. Em trong mắt anh như thế nào đều đẹp. Trong túi xách của em có một ngăn nhỏ. Anh để thuốc dị ứng vào trong đó. Em lấy ra uống đi.”
“Có anh thật tốt!”
Bên kia vọng lại tiếng của một người đàn ông: “Lâm Thắng, khách hàng vừa gọi duyệt mảng sân này rồi. Cậu xem… Ủa đang nói chuyện với người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3437311/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.