Hoàng Thiên Kim bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Cô không cẩn thận làm rơi xuống đất. Chiếc điện thoại bị cấn nút nghe. Thiên Kim với tay không tới cô vì vậy mà ngã nhào xuống sàn.
Đầu đụng vào gạch.
Tiếng động lớn làm đầu dây bên kia lo lắng.
“Alo… Alo… Hoàng Thiên Kim?”
“Alo ai vậy?”
“Sếp của cô.”
Thiên Kim bực mình: “Sếp nào. Tôi làm gì có sếp. Bị thần kinh hay sao mà mới sáng đã gọi? Sếp nào gọi giờ này?”
Đầu dây bên kia chậm rãi thốt lên từng chữ:
“Tiêu Quân.”
Hoàng Thiên Kim lập tức tỉnh táo:
“Dạ sếp. Anh có gì căn dặn?”
“Tôi phải đi họp gấp. Cần cô chuẩn bị tài liệu. Cô không ngại tăng ca chứ? Tiền công ty trả đủ không thiếu xu nào.”
Cô gật đầu: “Dạ sếp!”, cô còn có thể từ chối sao?
“Dĩ nhiên là không.”
Cô bò dậy vội vàng vào phòng tắm trang điểm một chút. Xỏ giày cao gót mang vào, đội mũ bảo hiểm, chạy xe máy đến công ty.
Sương sớm xuống lạnh buốt. Mặt trời còn chưa tỉnh hẳn nói chi là Thiên Kim. Hai hàm răng của cô đánh nhau, tiếng lạch cạch phát ra liên tục. Cô vừa chạy vừa mắng:
“Ai lại có thể bảo nhân viên đi làm vào lúc 5h30 sáng ngày chủ nhật?”
“Vậy là sếp thương nhân viên dữ chưa?
“Kệ đi Thiên Kim. Mày phải có tiền. Vì tiền mày làm được.”
30 phút sau, là đúng 6 giờ, Hoàng Thiên Kim đứng trước cửa công ty.
Thấy bóng dáng người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3437309/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.