Lâm Thắng thấy cô đổ mồ hôi, anh lấy thun cột tóc sẵn trong xe ra. Nhẹ nhàng buộc lại tóc cô.
Lâm Thắng có chút khựng lại:
“Vết bầm trên cổ của em?”
Vừa rồi dùng phấn che lại vẫn có thể bị anh phát hiện. Cô luống cuống giải thích:
“Em không biết nữa, sáng ngủ dậy đã như thế này. Có thể là kiến cắn em?”
Người đàn ông cô yêu ở trước mặt, cô cũng yêu anh. Vậy cho nên ngàn vạn lần không thể để anh biết được cô nhận nhầm người lên giường cùng người đó.
Lâm Thắng xoa đầu cô kéo cô về phía mình. Đôi môi mỏng khẽ chu lên thổi nhẹ vào cần cổ cô.
“Nhột.”
“Đồ ngốc. Anh đang thổi cho em đó. Là lãng mạn đó.”
“Kiến trúc sư như anh cũng biết lãng mạn nữa à?
Một chút nghi ngờ cũng không có. Lâm Thắng hôn lên má của Thiên Kim:
“Ngoan. Về thôi nào!”
Anh cúi xuống gạt cần số vừa hay nhìn trúng giày cô, phát hiện: “Hoàng Thiên Kim, giày của em bị làm sao?”
Hoàng Thiên Kim thở dài muốn nói ra hết ấm ức của mình nhưng nghĩ về rồi lại thôi. Cô không nên đem quá nhiều phiền phức đến cho anh: “Em không cẩn thận gãy mất rồi.”
“Không sao mua một đôi mới là được.”
Lâm Thắng chở Hoàng Thiên Kim vào trung tâm thương mại ở gần đó. Hai người vào tiệm giày quen thuộc. Anh để cô ngồi ở ghế, đích thân đi một vòng. Anh lấy một đôi giày xăng đan màu trắng quai chéo mang vào cho cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3437308/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.