Lần này Yến Nhi thật sự bị người đàn ông chọc cho tức điên lên.
Cô ấy vùng thoát khỏi tay tôi, nổi giận đùng đùng lao đến túm lấy cổ áo anh ta.
"Anh nói cái gì? Nói lại tôi nghe thử coi?"
Đối diện với cân giận dữ của một cô gái, mặt mày anh ta vẫn thản nhiên như không, còn cố tình chọc tức thêm.
"Ý tại mặt chữ, cần tôi cắt nghĩa từng từ một cho nghe không?"
"Cái gì?"
Nhìn tình hình có vẻ ban căng, tôi vội đứng ra làm người giảng hòa.
"Thôi thôi, có gì từ từ nói. Động khẩu không động thủ!" Miệng vừa nói tay không quên gỡ cái bàn tay đang túm chặt lấy cổ áo người đàn ông xuống.
"Nhưng tao không động khẩu được! Anh ta dám xúi bẩy tao đi câu đại gia! Mày nghĩ có tức không?"
Tôi cười bất đắc dĩ.
Tất nhiên người "được" xúi bậy không phải tôi nên không có tức, nhưng nếu tôi cứ yên lặng không làm gì đó thì người chịu thiệt chỉ có bọn tôi thôi.
Và thế là....
Nhi còn đang hung hăng chửi bới liền bị hành động quàng vai bá cổ của tôi làm cho bất ngờ. Nó định quay lại quát nhưng tôi đã kịp kéo nó ra một góc.
Đợi áng chừng cách người kia tầm vài mét, tôi tin rằng với khoảng cách này người kia dù tai thính tới mấy chắc không nghe thấy hai đứa nói gì đâu nhỉ?
Nhi nhìn một loạt động tác mờ ám tôi vừa làm nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi:
"Mày kéo tạo ra đây làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3651077/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.