"Thôi thôi không nói nữa, đi vào đi vào!" 
Chắc tại tôi khui ra mấy vụ con bé này xấc xược với khách nên mới tìm cớ lảng tránh đây mà. 
Trong lòng biết là vậy nhưng tôi không tiện bóc mẽ nó. Đằng nào chúng tôi đang ở nơi đông người có một số chuyện không phải thích đem ra bàn luận là được. 
Còn vì sao tôi biết chuyện này ý hả? 
Từ lúc choàng tỉnh ở quán Café, vô số ký ức của thân chủ cũ tự động dung nhập với tôi. Như thể... tôi vốn sinh ra ở đây, là chủ nhân của thân thể này thật... 
Một chuyện thần kỳ như thế không ngờ lại có trên đời và vận vào số kiếp của tôi. 
Bây giờ nguyên tác ra sao tôi cũng mặc kệ, miễn là không dây vào tôi là được. 
Mải suy nghĩ vu vơ tôi bị con bé Nhi dẫn ra sàn nhảy từ lúc nào không hay. 
Âm nhạc xập xình, ánh đèn mờ ảo,... những cô em chân dài ăn mặc khêu gợi đang không ngừng uốn éo múa cột. 
Đây đích thị là chốn ăn chơi thác loạn cho những kẻ phóng túng! 
Chứng kiến tận mắt cảnh tượng đó, tôi chỉ muốn tìm đường trốn chạy ngay và luôn. Kẹt nỗi con bé Nhi nắm tay tôi ghê quá, dù tôi có chạy thật cũng vô dụng. 
"Làm gì cứ ngơ ra thế mày? Quẩy theo điệu nhạc đi!" 
Tôi từ chối khéo. "Ừm tao thấy hơi khát nước, để tao đi tìm nước uống đã nha ?" 
"Thôi khỏi mất công tìm, tao biết thừa mày sẽ nhân cơ hội mà bỏ trốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3621224/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.